YÊU - Trang 213

Chu Tử

Yêu

Phần III- 2

Tuấn trang cỗ bài một lần nữa, trước khi nói tiếp:
- Đánh bài phé, cần nhất là cây bài “tẩy”. Nếu mình biết được cây bài của
đối phương là cây bài gì, thì dĩ nhiên là mình “ăn chết”, có phải không chị?
Chị nhìn cỗ bài tôi vừa mới mua về đây, chị nhìn xem có dấu gì không?
Một trăm phần trăm là không có dấu chứ gì! Chị nhìn coi...
Tuấn đưa cỗ bài cho Uyển coi. Uyển nhìn qua một vài cây, rồi trả lời:
- Quả là không có dấu! Vậy sao?
- Thế này nhé! Chị cứ rút bất cứ cây gì. Tôi chỉ nhìn thoáng qua, là có thể
biết được cây bài úp của chị là cây gì. Chị rút thử một cây đị..
Tuấn trang cỗ bài một lần nữa, đặt cỗ bài lên đĩa, bảo Uyển rút...
Uyển vữa rút cây bài ra khỏi đĩa thì Tuấn điềm tĩnh hỏi:
- Cây “đầm” phải không?
Uyển lật ngửa cây bài lên bàn thì đúng là một cây “đầm trèfle”, khiên Uyển
thốt lên một tiếng reo: “Tài quá”. Nàng rút luôn một cây thứ hai, và cây bài
vừa ra khỏi đĩa thì Tuấn đã nói:
- Chị rút cây “bạt” đó!
Uyển lật ngửa cây “bạt” và nàng há hốc miệng, mở to đôi mắt nhìn Tuấn
như nhìn một nhà ảo thuật trứ danh:
- Phục anh hết sức...
Làm sao anh biết được?
Gương mặt rạng rỡ, Tuấn cố làm ra vẻ “tỉnh khô”, trả lời Uyển:
- Vậy chị tin ở tài tôi chưa?
Tuấn nhìn Uyển, cười đắc chí. Uyển tin tưởng thực tình, vì nàng không ngờ
rằng cái trò mà Tuấn mới biểu diễn chỉ là một trò sơ đẳng của dân làng bịp,
cũng như Tuấn ngây thơ tưởng rằng mình đã trở thành một lãnh tụ số một
trong làng bịp với cái tiểu xảo mà chàng đã học được...
- Vậy tôi có thể cộng tác với anh bằng cách nào?
Nghe Uyển sốt sắng hỏi, Tuấn cười khoái trá:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.