YÊU - Trang 260

Em xem, vũ trường từ khi vắng bóng em, chỉ còn là một...
sa mạc đối với anh!
Trang cười chua chát:
- Có nhẽ anh nói đúng...
Em chỉ nên mãi mãi là đồ chơi chung cho các anh, chứ không nên lấy
chồng, có phải không anh?
Trang có cái giọng khinh bạc, làm não lòng bất cứ gã đàn ông nào. Triết
tiến lên, tiến lại phía sau cái ghế bành Trang ngồi, một tay để lên thành
ghết, một tay để trên vai Trang; Triết chưa kịp nói gì, thì Trang đã mệt nhọc
gỡ tay Triết ra:
- Anh nên nhớ em là bà Đạt, chứ không phải cô Trang, vũ nữ...
Triết cười bài bây:
- Đối với anh, thì Trang vẫn là Trang!
Triết cúi xuống hôn ẩu lên mái tóc, lên trán Trang. Triết không ngờ gặp
phải ứng quyết liệt của Trang: Trang đứng lên, nghiêm giọng bảo Triết:
- Tôi đến đây không phải để anh tán bậy...
Ngán quá...
Thôi tôi về...
Trang đường hoàng đưa tay bắt tay Triết. Triết sượng sùng cầm tay Trang:
- Anh thành thật xin lỗi Trang. Lâu ngày không gặp, nhớ Trang ghê, nên có
cử chỉ hơi sổ sàng...
Trang biết mình nặng lời. Nàng cười làm lành:
- Chính em cũng có lỗi với anh. Em đang có chuyện buồn, không muốn ai
trêu cợt mình. Anh đừng giận Trang nhé...
- Không bao giờ!
...
Ra khỏi nhà Triết, Trang lại càng cảm thây bơ vơ, lạc lỏng, không biết đi
đâu. Nàng đã viết thư để lại cho Đạt, hẹn khoảng chín giờ tối, nang sẽ về,
mà lúc này mới chưa đầy bảy giờ...
; Trang cố moi trong đầu óc, địa chỉ một đứa bạn nào đủ thân để nàng có
thể thổ lộ tâm tình, nhưng nàng tìm mãi không ra. Nàng tặc lưỡi, rồi vẫy xe
taxi bảo đưa nang tới đường Trần Hưng Đạo thăm Tâm, trước kia cũng là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.