YÊU - Trang 137

Chu Tử

Yêu

Phần II- 2

Thoại gật gù:
- Ấy đấy! Cái đáng lo ngại của các bà hiền phụ là không có mánh khóe gì
để duy trì, để hân nóng tình yêu của chồng. Tình yêu là một sự chinh phục,
và nếu sự chinh phục đạt được mục tiêu rồi, thì tình yêu cũng hết lý do tồn
tại. Cho nên người đàn bà biết duy trì tình yêu của chồng là người—tuy
thuộc về người chồng nhưng vẫn giữ được cái cá tính, cái màu sắc riêng
biệt, cái bí mật của tâm hồn mình, để người chồng luôn luôn phải mất công
tìm hiểu vợ, chinh phục vơ....
Chứ nếu người chồng đinh ninh rằng vợ mình đã hoàn toàn thuộc về mình,
không cần phải chinh phục nữa, thì tự nhiên tình yêu sẽ mất...
Hòa vẫn giọng mỉa mai:
- Nói như anh nói thì người vợ cứ việc ngoại tình để chồng phải tìm cách
chinh phục, thì tức giữ gình được tình yêu?
Thoại phì cười:
- Kể ra, tôi không định nói như vậy, nhưng người vợ cần tạo cho chồng cái
cảm tưởng bất trắc, gay can là phải coi chừng, phải săn đón, kẻo có thể mất
vợ như chơi, thì mới duy trì được tình yêu.
Vợ Thúc lắc đầu:
- Nếu cần phải bố trí như vậy để giữ tình yêu của chồng thì chắc là tôi
không làm nổi.
Thoại cười:
- Tôi nói điều này để chị nhận định có đúng hay không. Cháu Uyển tuy đã
trên hai mươi tuổi, nhưng trông chị vẫn trẻ và đẹp, có khi còn trẻ hơn cả bà
Hằng...
Thế mà tôi chắc từ bao nhiêu năm nay, anh Thúc có để ý tới sắc đẹp của chị
nữa đâu! Và cái đó là lỗi ở chi....
Chị cần làm theo lời tôi để cứu sống anh Thúc...
Vậy chị có nghe tôi không?
Nghe Thoại ca tụng sắc đẹp của mình, Hòa giật mình. Bà sực nhớ hồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.