YÊU ANH TỚI TẬN MẶT TRĂNG VÀ-.QUAY TRỞ LẠI - Trang 45

Ellie thấy cô nàng bỗng dưng đứng khựng lại, ra hiệu cho tài xế

taxi đợi, lao vào nhà rồi quay ra sau hai mươi giây, hân hoan vẫy
vẫy chiếc điện thoại di động và đóng sập cửa lại. Sau đó cô ta chui
vào ghế sau taxi, biến mất trên phố.

Để lại một thứ gì đó nhỏ xíu, lấp lánh và lủng lẳng trong ổ khóa

cửa trước.

Chà.
Phải chăng cư dân ở Primrose Hill này thực sự thoải mái về vấn

đề an ninh y như người dân sống ở thôn quê những năm năm
mươi?

Phòng khi không phải vậy, Ellie để cốc cà phê lên khung cửa sổ,

thắt chặt đai lưng chiếc áo choàng, chạy xuống tầng trệt và bước ra
ngoài.

Cẩn tắc vô áy náy.
Mép áo choàng bay lật phật khi nàng nhanh chân chạy qua

đường. Dưới đôi chân trần của nàng, mặt đường thật lạnh lẽo. Một
thằng nhóc choai choai mặc áo có mũ màu xám, cũng nhận ra
chiếc chìa khóa đang lủng lẳng trong ổ bèn bỏ lại xe đạp bên vệ
đường, tiến đến cánh cửa màu xanh.

Ellie chạy vượt qua thằng nhóc và chộp lấy chùm chìa khóa chỉ

một phần nghìn giây trước khi nó kịp chạm vào. Có vẻ như rốt
cuộc thì Primrose Hill cũng không khác lắm so với Hammersmith.
Bị bất ngờ, thằng bé thốt lên, “Cháu có định làm đâu thật đấy.
Cháu định đem chùm chìa khóa tới đồn cảnh sát thôi mà”.

Thằng bé trông nhợt nhạt, tóc tai lởm chởm, toát ra vẻ tội lỗi.
“Tất nhiên là vậy rồi. Nhưng không sao, giờ thì cháu khỏi phải

làm thế nữa.” Hơi mỉm cười điềm tĩnh, Ellie thả chùm chìa khóa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.