YÊU ANH TỚI TẬN MẶT TRĂNG VÀ-.QUAY TRỞ LẠI - Trang 7

Thôi được có thể màu hồng này gay, nhưng anh cứ mặc nó thì

cũng đâu có sao. “Em mua cho anh nhân dịp Giáng sinh! Lẽ ra anh
có thể đem nó lại cửa hàng và đổi sang cái khác.” Ellie lắc đầu
hoài nghi. “Nhưng anh lại bảo anh thích nó!”

“Anh không muốn làm em tủi thân. Hơn nữa,” Jamie đánh bạo

nói thêm, “anh chỉ thích nhìn nó thôi, chứ không phải mặc nó, em
biết đấy.”

“Màu này rất hợp với anh mà.”
“Anh sẽ sớm mặc nó thôi, anh hứa đấy.” Anh kéo tuột chiếc áo

sơ mi xanh da trời khỏi mắc áo và choàng lên người.

Thiệt tình, đàn ông sao thế nhỉ? “Được rồi, thế thôi nhé, cứ đợi

đến Giáng sinh năm sau. Không quà cáp gì nữa, can tội dám không
mặc áo em chọn. Năm sau thì đừng hòng nhận quà nữa nhé.”

Jamie cười toe toét. “Thế có nghĩa là anh cũng không phải mua

gì cho em, đúng không?”

“Anh cứ chờ xem. Anh sẽ hối tiếc đấy. Không, bỏ em ra!” Ellie

cười ré lên và thấy mình bị dồn vào góc phòng khách. “Em bảo rồi,
mình không có thời gian mà!”

Jamie luồn cánh tay quanh eo nàng và kéo nàng lại gần. “Đôi

khi,” anh thì thầm vào tai nàng đầy thuyết phục, “em phải biết cái
gì là quan trọng nhất và dành thời gian cho nó.”

RRREEEEEEEEEEGGGGGG, tiếng chuông cửa vang lên và

Jamie ôm lấy ngực, lảo đảo lùi lại như thể vừa trúng đạn. “Không,
không, thật không công bằng...”

“Ôi chán thế. Đúng lúc em định đổi ý.” Lướt qua Jamie, Ellie đi

tới bên cửa sổ và nhìn xuống dưới đường.

Todd đang vẫy tay. Nàng vẫy lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.