YÊU CON MA - Trang 12

sực tỉnh. Ai ngờ Duy càng hoảng hốt hơn. Từ sáng sớm, cả nhà không thấy
Duy đâu nên tỏa ra đi tìm. Riêng bé Chim thì có phận sự lùa bò lên rẫy cho
ăn cỏ kẻo đói. Bởi vậy nó mới thất Duy ngồi đây.
- Làm anh hú hồn! – Duy nói.
- Anh bệnh hả?
- Bệnh gì đâu!
- Sao thấy anh kì lắm! Mà anh đi đâu từ sáng tinh vậy?
- Anh đi từ tối hôm qua lận!
- Hả!?
- Bò tìm ra chưa? – Duy nói.
- Bò gì?
- Con bò đực của ngoại chứ bò nào?
- Chẳng có con bò nào của mình mất cả.
- Sao lạ vậy! - Mặt Duy đờ ra.
- Lạ gì?
- Đêm qua anh thấy con bò đực của mình ra khỏi chuồng cắm đầu phóng
chạy vào rẫy nên anh chạy theo. Do vậy nên anh mới bị lạc trong rừng cho
đến sáng nay.
- Chẳng có con bò nào ra khỏi chuồng cả!
Duy lẩm bẩm:” Vậy là đêm qua chính con ma dễ thương này đã đưa đường
dẫn lối mình đến khu nhà mồ, nơi yên nghĩ cũa cô ấy.
- Em..em có tin không? – Duy nói – Đêm qua có con ma dẫn anh đi vào
trong rừng đấy!
Bé Chim thấy Duy cứ nói lẩm bẩm lầm bầm điều gì rồi cười một mình như
người bị bệnh tâm thần thì nó liên tưởng đến những chuyện mà người trong
làng hay đồn đoán về một hồn ma trinh nữ thường hay xuất hiện trong
rừng. Bỗng nó đứng bật dậy chạy vụt đi sau khi nói vói lại:
- Ở đó chờ em nha!
Bé Chim băng qua rẫy cà phê xuống một thung lũng đầy cỏ non, nơi có
những đứa trẻ đang chăn giữ hàng chục con bò.
Vừa chạy xuống đến nơi, nó la lên:
- Tao tìm thấy anh Duy rồi! Tụi bây chăn bò dùm để tao dẫn về. Anh tao bị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.