YÊU CON MA - Trang 215

cũng chạy băng qua khu rừng tre lồ ô lên theo. Nhưng khi vừa định lộ diện
gặp Duy thì bọn Y Ru cũng vừa đến và toả khắp chung quanh để tìm kiếm.
Đến lúc này H’ Nhiêu đã hiểu chính mùi hương thơm của mình khiến cho
ai cũng biết cô ở đây. Cô bật khóc khi thấy Duy đang nháo nhác tìm cô
trong khu nhà mồ còn cô thì không có cách nào để gặp Duy được. Thấy
bọn Y Ru toả ra tìm khắp, H’ Nhiêu vội chạy xuống suối buôn Lung trở lại.
Chưa xuống suối cô đã nghe tiếng gọi một cách tuyệt vọng của bà Lâm. H’
Nhiêu thấy ai cũng lên khu nhà mồ rồi chỉ còn mẹ Duy đứng một mình nên
chạy đến:
- Thưa bác, bác đừng có sợ. Anh Duy sẽ trở lại tìm bác thôi mà!
Bà lâm thấy một cô gái sáng lạn thơm tho bỗng nhiên xuất hiện nhẹ
nhàng bên cạnh thì bà sửng sốt. Lại nghe một câu nói an ủi, dịu dàng khiến
bà quá xúc động:
- Dạ..dạ..con..con…
- Bác ạ, con là H’ Nhiêu, bạn của anh Duy đây mà!
-…
- Nhờ bác nhắn lại với anh Duy là con lúc nào cũng nhớ thương anh ấy.
Con..con yêu anh ấy lắm…
- Có..có thằng Duy đang ở đây với bác. Cô chờ..chờ nó nghe. Chẳng biết
nó chạy đi đâu…
H’ Nhiêu bật khóc:
- Con biết rồi nhưng không gặp anh ấy được…
- Bác..bác bị bệnh nên.. nên lên đây mong cô linh thiêng chữa cho lành…
- Bác ơi, con không chữa được đâu!
- Người ta nói cô linh thiêng lắm. Bác tin lắm. Xin cô cho bác thuốc!
- Ơ Giàng.. Đừng có tin con nghe bác! Đừng có tin…
- Không không..bác tin, bác tin mà!
- Thôi con phải đi nhanh đây…
- Cô chờ thằng Duy một chút, cô chờ…
- Không được bác ạ. Họ đang trở lại đó mà…
Đúng là lúc này H’ Nhiêu đã nghe nhiều tiếng ồn quay trở lại con suối.
H’ Nhiêu vụt chạy biến mất để lại cho bà lâm một sự ngỡ ngàng tiếc rẻ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.