YÊU CON MA - Trang 280


Khi lực lượng công an đã đưa bọn Y Moan đi, dân buôn làng đến hỏi han
H’ Nhiêu và an ủi mẹ con H’ Mây. H’ Nhiêu lúc này đang hạnh phúc ở
trong vòng tay của Duy mà không chú ý gì đến ông Vincent đang xúc động
ngắm nghía cô. Duy thấy ông Vincent như thế thì sực nhớ:
- Ôi quên! Em có biết ai đây không?
H’ Nhiêu nhìn ông Vincent rồi lắc đầu. Duy nói:
- Là cha của em đấy!
Ông Vincent nhìn H’ Nhiêu một cách trìu mến yêu thương, trong lúc H’
Nhiêu vẫn còn ngơ ngác, bỡ ngỡ. Ông Vincent nói:
- Cha là Vincent, là cha của con đây mà!
H’ Nhiêu hết nhìn ông Vincent rồi đến nhìn Duy. Cô quá bất ngờ và
chưa hiểu gì cả. Đúng cha cô tên là Vincent. Nhưng vì sao Duy lại biết hơn
cả cô.

Tình máu mủ thiêng liêng nhạy cảm thật, mới nhìn thấy nhau thì lòng dạ
tràn ngập yêu thương, che chở và trách nhiệm lẫn cả hy sinh, H’ Nhiêu ôm
chầm lấy cha mình khóc nức nở như trút bao nỗi bất hạnh lâu nay cho cha
mình; như mới tìm được nguồn cội yêu thương bao la; như cảm nhận được
một sức mạnh vô biên sẽ che chở mình qua bao sóng gió.
- Cha rất có lỗi với con… – Ông Vincent nghẹn ngào – Cha để lại cho con
một nỗi bất hạnh, một căn bệnh di truyền khiến con phải lao đao, khổ lụy vì
nó…
H’ Mây đến nói với ông Vincent:
- Em xin lỗi vì đã giấu anh nhiều chuyện quá đó!
- Tôi đã hiểu vì sao như thế nên không giận dì H’ Mây đâu. Bỏ qua hết để
cho H’ Nhiêu vui nha! – Ông Vincent nói.
H’ Nhiêu hớn hở nói với H’ Mây:
- Dì H’ Mây ơi, từ lúc sinh ra đến nay con mới biết mặt cha con. Con vui
lắm đó!
Lễ cưới của Duy và H’ Nhiêu thật đặc biệt. Người ta chọn ngày lành
tháng tốt, còn Duy và H’ Nhiêu thì chọn ngày có trăng lên vào đúng 8 giờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.