YÊU EM HƠN CẢ SINH MỆNH - Trang 102

“Tôi….tôi treo đồ.” – Du Huân Huân ấp úng trả lời , quay người treo

đồ lên thanh treo trong phòng tắm.

“Em hồi hộp như vậy để làm gì ?” – Thanh âm trầm thấp vang lên bên

tai nàng , có cảm giác cơ thể hắn ép sát cơ thể nàng , Du Huân Huân có thể
cảm nhận được hương thơm tỏa ra từ người Ngô Vũ Thần , nàng đỏ mặt
đẩy hắn ra “Đồ biến thái….oái…” Vì sàn nhà tắm rất trên nên khi đẩy hắn
ra để chạy , Du Huân Huân sơ suất bị trượt chân bật người về phía sau.

Ngô Vũ Thần vội đưa tay đỡ lấy thân hình bé nhỏ , kéo vào lòng mình

. Du Huân Huân mở căng đôi mắt to tròn . Khuôn mặt trắng nộn dán vào
lồng ngực vạm vỡ màu lúa mạch của Ngô Vũ Thần , hơi thở của nàng làm
nóng thân thể hắn. Cánh aty mảnh khảnh đẩy hắn ra , lung túng lên tiếng
“Anh…tốt nhất…không được nghĩ chuyện gì xấu xa…tại…tại…anh bị
thương nên tôi mới giúp anh…thôi đấy.”

Ngô Vũ Thần nhếch miệng cười , ngồi vào bồn tắm “Người không nên

nghĩ chuyện xấu xa là em.”

Nàng bặm môi , bước đến , cầm khăn lau người giúp Ngô Vũ Thần mà

tim đập thình thịch như sắp lọt ra ngoài. Nàng nhìn vết xăm trên vai hắn ,
chợt nhớ đến chìa khóa phòng và những kí hiệu trên cánh cửa mọi thứ đều
là hình xăm một con rồng đen với chiếc đuôi lưỡi liềm : “Tôi gỡ miếng
băng ra nhé.”

“Nếu không sợ.”

Du Huân HUân đưa tay gỡ miếng băng , viết cắt sâu lộ ra ngoài ,

những đường may chằng chịt lên vết thương , nàng cất tiếng “Anh không
cảm thấy đau sao ?”

“Không , đó chỉ là chuyện bình thường.” -Hắn nhẹ nhàng trả lời , hệt

như đó là điều hiển nhiên , người trong hắc bang có ai chưa từng bị thương
?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.