YÊU EM HƠN CẢ SINH MỆNH - Trang 172

Ngô Vũ Thần lái xe ra khỏi nhà , hắn chợt cất tiếng “Hôm nay thi

xong anh đưa em đi ăn tối.”

“Hửm ? Không ăn ở nhà sao ?”

“Ừ.”

Du Huân Huân gật gù , dù sao nàng cũng đã đến ngày thi , thi xong rồi

được giải thoát khỏi đống bài vở cũng tốt , nàng sẽ không cần nhìn thấy vẻ
mặt khó chịu của hắn và luôn phải năn nỉ Ngô Vũ Thần để yên cho nàng
học nữa. Được một lúc , nàng cất tiếng “Vũ Thần , rủ mọi người đi chung
nhé.”

“Không được.” – Nàng vừa nói hắn liền phản đối.

Du Huân Huân nhíu mày , thắc mắc hỏi “Tại sao ?”

“Đây là bữa tối của anh và em , việc gì phải mời họ ?”

“Không phải là tiệc mừng em thi xong sao ?”

“Chỉ một phần thôi , nói tóm lại em không được mời ai hết.”

Du Huân Huân khó hiểu nhìn vẻ mặt lạnh lung vốn có của hắn , kì lạ ,

rốt cuộc là hắn muốn làm gì đây ? Nàng thở dài , gật đầu đành phảỉ chấp
nhận “Em biết rồi.”

Ngô Vũ Thần nhếch miệng cười “Rất ngoan.”

Dừng xe trước cổng trường Quý Tộc cao lớn , Du Huân Huân mở cửa

định bước xuống thì một bàn tay vươn ra kéo nàng lại tiếp theo đó là đôi
môi đỏ tươi bị chiếm trọn. Ngô Vũ Thần không chút e dè nhấp nháp , liếm
mút môi anh đào , chiếc lưỡi xâm nhập vào bên trong miệng nàng , quấn
lấy cái lưỡi mềm mại , ẩm ướt , nhiệt tình cảm nhận mật ngọt và hơi thở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.