YÊU EM HƠN CẢ SINH MỆNH - Trang 18

Du Huân Huân giật mình , gật đầu một cái rồi bước vào . Trước cửa ,

một lão quản gia già , tay cầm chiếc khăn trắng , khoác trên mình bộ vest
màu đen , đằng sau là hàng người hầu đã đứng chờ sẵn. “Kính chào Thiếu
phu nhân !”

“Chào mọi người !” – Nàng mỉm cười , cái màn chào đón này nàng

cũng đã quá quen thuộc , nên chẳng có gì là xa lạ !

“Mời Thiếu phu nhân đi theo tôi , tôi sẽ đưa ngài lên phòng !” – Lão

quản gia cúi đầu nói.

“Được , phải rồi , ông tên gì ?”

“Tôi họ Cao !”

“Ừm !” – Nàng gật nhẹ đầu , sau đó đi theo quản gia lên phòng….Căn

phòng của nàng nằm trên tầng hai , kế phòng của hắn , cánh cửa to , làm
bằng thủy tinh cứng , trong suốt và rất dày , không như ở nhà nàng , cửa
phòng thiết kế theo kiểu kéo ra . Đứng ở ngoài sẽ không thể thấy được
những gì trong căn phòng và ở trong cũng vậy. Nàng bước vào trong , căn
phòng được thiết kế khá đơn giản không cầu kì , hoặc không quá xa xỉ .
Chiếc giường gỗ to đặt gần cửa sổ , hai bên giường là tấm màn trắng mỏng
, bàn trang điểm đăt bên trái ,tấm gương lớn hình chữ nhật , được trạm trỗ
rất tinh tế , đặt gần tủ quần áo. Trên bức tường treo những bức tarnh rất đẹp
và sống động , cạnh cửa sổ còn đặt hai chậu hoa tú cầu. Du Huân Huân
nằm dài xuống chiếc giường êm ái , đôi mắt khẽ nhắm lại…nàng không
thích nơi này !?

Từ khi đưa nàng về nhà , Ngô Vũ Thần liền bỏ đi đến tận khuya vẫn

chưa về , nàng cũng không màng quan tâm , chỉ xuống bếp nhờ đầu bếp
làm vài thức ăn nhà đem lên phòng , người hầu trong nhà này như bị cắt
đứt lưỡi , không hé môi ra nửa lời , nàng hiểu rằng trong tâm họ đang sợ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.