YÊU EM HƠN CẢ SINH MỆNH - Trang 42

cong hoàn mỹ “không phải sao? Chúng ta đã làm lể cưới, chỉ là… chưa
động phòng… Em có muốn thực hiện luôn bước cuối cùng?”

Nàng sợ hãi lùi lại nhưng lại bị một bàn tay to lớn giữ chặt, ép sát

nàng vào lồng ngực rắn chắc của hắn, Ngô Vũ Thần giữ chặt gáy nàng, hôn
thật sâu.

Chiếc lưỡi tà ác xâm nhập vào miệng nàng, dây dưa với cái lưỡi thơm

tho ngây ngô mềm mại của Du Huân Huân, nuốt hết hoảng sợ. tiếng thở
dốc cùng mật ngọt của nàng. Cơ thể Du Huân Huân bị giữ chặt, không thể
nhúc nhích, nàng càng chống đối, hắn càng thích thú, càng hôn nồng nàn
hơn, như muốn tước đoạt hơi thở của nàng. Nhưng khi thấy nàng gần như
không thể chịu được, hắn mới lưu luyến buông nàng ra. Du Huân Huân gục
đầu lên vai hắn, thở dốc, đôi mắt lấp lánh vệt nước, hai bên gò má đỏ ửng.
Dây áo, bị tuộc xuống để lộ khe rãnh nơi đẫy đà, xương quai xinh đẹp lộ ra
cảnh tượng lúc này thật mê người, như đang dụ dỗ người ta phạm tội.

“Hửm… hai đứa định “làm việc” ở đây sao?” một giọng nói lạ đột

nhiên vang lên từ ngoài phòng ăn, Du Huân Huân ngước mắt nhìn, chưa
kịp lên tiếng, người đàn ông chết tiệt đang ôm chặt lấy nàng đã cất tiếng
“Có ý kiến sao?”

“Không phải… mau buông tôi ra!” – Nàng cố đưa tay, đẩy hắn ra,

nhưng cơ thể rắn chắc ấy vẫn không nhúc nhích.

“Có phải anh đã đến không đúng lúc?” – Người vừa lên tiếng là Ngô

Thiên Bảo – cậu cả nhà họ Ngô.

“Phải” – Ngô Vũ Thần lại lên tiếng, ghì chặt gáy nàng, ép vào người

mình không cho lên tiếng. “Hôm khác hãy đến.”

“Cũng được, anh chỉ đến để nói với em chút việc, lát nửa hãy đến gặp

anh.” – Ngô Thiên Bảo gật đầu, vui vẻ nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.