YÊU LÀ THẾ - Trang 129

Hắn trả lời rất nhanh: [ Một mình cô? ]

Tôi trả lời: [ Ừ. ]

Hắn lập tức nói: [ Chờ tôi mười phút. ]

Chưa đến mười phút, hắn đúng hẹn mà tới, mang theo chút hơi men,

vừa nhìn là biết hắn từ một bữa tiệc khác đến đây.

Hắn không hỏi tôi tìm hắn có chuyện gì, trực tiếp kéo tôi vào một gian

phòng riêng, kêu vài chai bia.

Thấy tôi trầm mặc uống liền mấy chai bia, hắn nhìn không nổi nữa,

phá tan im lặng: "Tâm trạng cô không tốt à?"

Tôi nói: "Phải."

"Vì chuyện gì?"

"Vì cậu, muốn đi gặp cậu."

Hắn không nói thêm gì, chỉ nhìn tôi.

Nhớ tới giấc mơ ngược tàn bạo kia, tôi ngửa đầu lại uống mọt ly bia,

cố lấy toàn bộ dũng khí nói: "Hiện giờ chúng ta đã đường ai nấy đi, tôi
muốn nghe một câu rõ ràng từ cậu: cậu thích tôi không, từ trước đến giờ đã
từng thích tôi chưa. . . vậy thì tôi có thể chết tâm rồi. . ."

Câu hỏi như vậy của tôi chủ yếu là để tiện cho hắn dễ dàng từ chối,

cũng vì để cho tôi không quá mất mặt khi bị từ chối.

Nhưng tôi thực sự không ngờ, sau vài giây ngắn ngủi trầm lặng , hắn

hỏi lại tôi: "Nếu tôi nói . . . thích thì sao?"

"Hả?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.