YÊU LÀ THẾ - Trang 19

Phiền Nhân: "Vốn dĩ về sớm rồi nhưng anh tài xế taxi đi nhầm đường!

Anh sai rồi! Anh cam đoan lần sau sẽ về đúng giờ đúng khuôn phép!"

Tôi: "Nghe thì đúng là không phải lỗi của anh ... đi tắm rồi đi ngủ đi."

**Action 2:

Bốn ngày sau, mười hai giờ hơn mười phút Phiền Nhân mở cửa vào

nhà, tôi giận: "Anh mỗi ngày ngoài trừ đi công tác, hoặc là ra ngoài chén
chú chén anh, đến đêm hôm khuya khoắt mới về, anh xem em là cái gì hả?
Nhân viên phục vụ khách sạn sao?"

Phiền Nhân lập tức phản bác: "Mỗi ngày? Em dùng từ rất không chính

xác rồi, ngày hôm qua anh tan làm về nhà liền, hôm trước mười giờ anh đã
về, hôm kia mười hai giờ đã về tới cửa."

"À..."

Có vẻ như tôi là người có lỗi, trách lầm hắn rồi.

Về phần hôm trước tôi thực sự không nghĩ ra, việc đó đúng là vượt ra

ngoài phạm trù trí nhớ của tôi.

**Action 3:

Một tháng sau, chúng tôi bởi vì một chút chuyện nhỏ mà làm ầm ĩ lên.

Tôi tức giận, liền thu dọn đồ đạc muốn bỏ đi.

Phiền Nhân nhanh tay nhanh mắt ngăn tôi lại: "Em đi đâu?"

"Em không muốn nhìn thấy anh, em đi!"

Hắn lập tức đứng chăn ở cửa, nói chết cũng không mở cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.