YÊU LÀ THẾ - Trang 219

Ban đầu chúng tôi đã liên lạc được với sở nghiên cứu nào đó ở thành

phố S, hắn chính thức nhận chức, tôi vẫn tiếp tục nhận chức học tiến sĩ. Từ
đó hai người chúng tôi có thể tiếp tục làm mọi thứ cùng nhau, tiết kiệm dầu
mỏ cho tố quốc, giảm sự tồn tại của than.

Thế nhưng kế hoạch thay đổi nhanh đến chóng mặt.

Gần đến ngày rời trường, thầy hướng dẫn nói với tôi: một tổ chức

nghiên cứu Châu Âu có hứng thú với đề tài của chúng ta, muốn mời thầy đi
làm trên tiến sĩ(*).

(*) Chỉ những người học xong tiến sĩ nhưng muốn học lên nữa để làm

phong phú thêm kinh nghiệm, kiến thức cho bản thân.

Thầy hướng dẫn của Phiền Nhân cũng vì hắn mà giới thiệu hắn làm

việc cho viện hàng không nào đó ở thành phố B, chức vị đặc biệt phù hợp
với hắn. Tôi nhìn ra được hắn rất muốn đi, dù sao dưới chân thiên tử càng
nhiều cơ hội.

Chúng tôi cẩn thận suy xét cả một tuần.

Chúng tôi tin: chúng tôi tình cảm sâu đậm, tạm thời xa cách đối với

chúng tôi mà nói không hề ảnh hưởng;

Chúng tôi cho rằng: chúng tôi còn trẻ, cần phải tìm cơ hội tốt để phát

triển;

Chúng tôi mong đợi: chúng tôi sẽ có tương lai tốt. . .

Cuối cùng, chúng tôi quyết định: cùng đi sở nghiên cứu ở thành phố S.

Đơn giản là vì tôi không muốn rời xa hắn!

Phiền Nhân nói: "Lý do này rất đầy đủ!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.