YÊU LÀ THẾ - Trang 34

Kết quả không cẩn thận tôi đánh mất điện thoại cùng với vì tiền, một

chút tiền cũng không có.

Tôi rất đau lòng, đành mượn di động của ngườ khác gọi cho Phiền

Nhân: "Em đúng là ngốc quá mà, để mất điện thoại với bóp tiền rồi."

Phiền Nhân được tôi luyện cho tâm lý mạnh mẽ, bình tĩnh hỏi: "...con

cũng làm mất luôn sao?"

"Chưa"

"Tốt, anh đang đi đón em và con. Mất cái gì cũng không quan trọng,

em và con có thể trở về là tốt rồi!"

Trái tim tôi lạnh lẽo, trong nháy mắt ấm áp đến lạ.

** Action 8:

Đừng nhìn tôi có cảm giác khờ khạo với mấy con số, tôi cũng có lúc

làm cho Phiền Nhân nhìn tôi với con mắt khác.

Phiền Nhân xem qua phim điện ảnh hay truyện hình toàn bộ đều lãng

đi, ngay cả tên cũng không nhớ được. Còn tôi, chỉ cần xem qua một lần
kịch điện ảnh, trên tivi xuất hiện một hai phân đoạn, tôi lập tức có thể nói ra
tên phim, diễn viên chính, tình tiết cốt truyện, thậm chí nhớ rõ cả lời thoại
quan trọng.

Vậy nên tôi hoàn toàn tin tưởng: Nếu Thương đế đóng mọt cánh cửa

của bạn, nhất định sẽ mở một cái cửa sổ cho bạn.

Bên ngoài hưng phấn, tôi quyết định, tôi muốn bắt đầu con đường

sáng tác của tôi.

Tôi sắp xếp thời gian quyết định đăng lên mạng Tấn Giang, tôi nghĩ

đến một bút danh đặc biệt phù hợp với văn phong của tôi: Diệp Lạc Có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.