YÊU LÀ THẾ - Trang 89

Tôi đáp: [ (⊙o ⊙) Hả! Làm sao cậu biết? ]

Bạn học tiểu Trình: [ Tôi cho rằng cô chỉ có thể nhớ được cái đó. ]

Tôi đáp: [ Cái này cũng bị cậu phát hiện? ]

Bạn học tiểu Trình: [ Cô đã nói cô không thể nhớ được các chữ số có

liê quan gì đó . . . ]

Tôi đáp: [ Trí nhớ của cậu tốt như vậy, đang dùng chuyên môn để làm

tôi tự ti sao? ]

Bạn học tiểu Trình: [ Trí nhớ của tôi không tốt lắm, nhưng tôi luôn

nhớ những thứ có liên quan gì đó đến mình. ]

Rõ ràng là một câu nói dễ hiểu, tôi nhìn màn hình điện thoại, đọc lại

từng chữ tửng chữ vô số lần, đọc được ánh mắt đau xót, còn không có đọc
hiểu.

** Action 2:

Vào một ngày buồn chán đọc tiểu thuyết, Bạn học tiểu Trình dùng QQ

cợt nhả quấy rầy tôi.

Bạn học tiểu Trình: [ Có rãnh không? ]

Tâm Tâm: [ Không rãnh, đang đọc tiểu thuyết đây. ]

Bạn học tiểu Trình: [ Tiểu thuyết gì? ]

Tâm Tâm: [ Tiểu thuyết rất hài hước. ]

Bạn học tiểu Trình: [ Vậy cô xem đi. ]

Ngày hôm sau, tôi xem xong , quyết định cợt nhả quấy nhiễu hắn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.