YÊU NGƯỜI TỬ TÙ - Trang 170

chuyện con chó Simsimi bị chết hồi tôi học cấp hai, từ đó đến giờ tôi có
quan tâm đến bất cứ một chuyện gì xảy ra xung quanh mình đâu. Đúng là
tôi cũng hơi quá vì khi nãy tôi đã lôi cả chuyện liên quan đến tử hình ra nói.
Tôi quay lại chỗ bàn đọc sách và ngồi xuống. Rõ ràng đây không phải là
tính cách của Moon Yoo Jeong tôi. Sau bảy năm ở nước ngoài về, cảm nhận
khác lạ đầu tiên về Hàn Quốc của tôi đó là ở cái kiểu cách nói chuyện. Tiếp
đó mới là cái thái độ biểu hiện rồi cuối cùng là bước chân vội vã của mọi
người đi trên đường. Tại sao tôi lại nói vậy, vì đã có nhiều lần tôi bị người
khác giẫm lên chân lúc tôi đi tàu điện ngầm, hay bị người đối diện vập vào
vai khi đang đi bộ, nhưng họ vẫn cứ tỉnh bơ bước đi và mắt vẫn chăm chăm
nhìn về phía trước chứ không hề dừng lại hay nói một lời xin lỗi. Hồi đầu
tôi tỏ ra vô cùng tức giận về cái thái độ thiếu lịch sự ấy, nhưng về sau tôi
phát hiện ra hình như chính bản thân họ cũng không hề biết họ vừa giẫm lên
chân ai hay đi vập vào vai người khác. Nên họ cứ thế mà đi, nhưng đi đâu?
Chuyện đấy thì tôi (mà có lẽ khéo cả họ nữa) cũng đều không biết. Rồi
trong các bộ phim đang chiếu trên tivi, tôi thấy các diễn viên cứ mở miệng
ra là chửi bậy, thậm chí trong phim có quá nhiều những cảnh tàn nhẫn, bạo
lực nữa. Vậy mà điện ảnh Hàn Quốc lại bắt đầu nhận được nhiều sự ưu ái
quan tâm tại các liên hoan phim quốc tế, cũng như các bài báo thi nhau viết
về những chủ đề ấy.

Tự dưng tôi nhớ cô Mônica. Rồi tôi lại nghĩ hay là tôi đi mua một chậu

hoa nhỏ và mang đến trại giam thăm Yoon Soo. Chẳng hiểu tại sao lúc đó
tôi lại nghĩ như vậy. Tại sao nhỉ, hay là do tự dưng tôi muốn hỏi anh ta -
người đã bị câu chuyện của Orestes làm cho cảm động, người đang cảm
thấy đau đớn về mùa xuân đầu tiên mà biết đâu lại là mùa xuân cuối cùng,
hỏi rằng: Tại sao trước đây anh lại đi giết người? Tôi muốn biết CON
NGƯỜI - đại thể thì con người nó là cái gì. Cũng như con người khi ác thì
ác đến đâu và khi thiện thì thiện đến mức nào. Bỗng lại có tiếng chuông
điện thoại reo. Tôi bỗng thấy sờ sợ vì không hiểu phía cảnh sát họ còn định
gọi điện nói thêm gì nữa. Hay là tôi gọi điện báo cho anh Hai, nhưng mà dù
có báo cho anh ấy biết việc này thì cũng có giải quyết được gì đâu. Tôi nhấc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.