YÊU NGƯỜI TỬ TÙ - Trang 43

bao giờ sẽ phải chết như chúng ta đây... nói cách khác thì một bà lão chẳng
biết bao giờ sẽ chết như Sơ đây, muốn đi gặp một người mà như con nói ấy,
cũng chẳng biết bao giờ sẽ phải chết là con, chẳng lẽ lại không được hay
sao, con nói đi, tại sao lại không được?”

Cô Mônica đúng là cũng chẳng phải vừa. Câu nói của cô vừa rồi như làm

anh ta đứng chết lặng.

“Tại sao, Sơ hỏi là tại sao không được?”

“Vì con không muốn có thêm bất cứ một hy vọng nào nữa. Hi vọng - đó

chính là địa ngục đối với con”.

Cô Mônica không nói thêm một lời nào nữa.

“Nếu Sơ cứ tiếp tục đến đây gặp con như thế này thì không chừng con sẽ

phát điên mất thôi”.

Cô Mônica như đang định nói thêm một câu gì đấy nhưng lại thôi. Rồi

mãi một lúc sau cô mới quay sang nói chuyện tiếp với anh ta bằng một
giọng nói khá điềm tĩnh.

“Yoon Soo à, điều gì ám ảnh con bây giờ nhất? Con sợ nhất cái gì?”

Anh ta ngước mắt lên nhìn cô. Ngập ngừng mãi một lúc rồi anh

mới trả lời kèm theo ánh mắt chứa đầy sự oán hận.

“Là buổi sáng ạ”.

Anh ta nói như thể đó là lời thú tội không thể chối cãi thêm được nữa

trước những tang chứng vật chứng rành rành mà người kiểm soát viên tinh
quái đã khôn khéo đưa ra vào đúng phút cuối cùng, để phân định rõ thắng
thua trong một phiên xử án. Giọng nói của anh hơi chùng xuống. Sau câu
nói đó anh đứng bật dậy cúi đầu chào cô rồi bước đi như muốn nói là anh
không muốn nghe thêm bất kỳ một câu hỏi nào nữa. Cô Mônica đang ngồi
lặng yên như một bức tượng thạch cao đột nhiên cũng đứng bật dậy theo
anh ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.