YÊU NỮ HOÀNH HÀNH - Trang 120

“Hạ Thấm Đồng, em coi tôi là cái gì, lại mình thành cái gì?” Anh nhìn cô,
đôi mắt lần đầu tiên bình tĩnh không hề gợn sóng, “Em muốn tôi tránh xa
khỏi cuộc đời mình, không cần làm như thế. Em chỉ cần nói cho tôi là tốt
rồi, nói cho tôi em không yêu tôi, tôi sẽ lập tức ra đi!”

Đủ, đã đủ! Cho dù anh yêu cô, anh cũng có lòng tự trọng, lòng kiêu ngạo
của mình, tuyệt đối không cho phép bản thân hèn mọn trước mặt cô như
thế.

Ánh mắt anh rất bình tĩnh, không biết vì sao lại làm cho cô có một loại cảm
giác hoảng hốt, hình như lần này cô thực sự sẽ mất đi anh ...... Nhưng mà
đây chẳng phải là kết quả cô muốn hay sao? Vì sao lòng của cô vẫn gống
như đang bị tảng đá nặng nề đè vào, có cảm giác đau đớn như thế?

Cô áp chế sự quái dị trong lòng, chua chát mở miệngẩm Luật, tôi không
yêu anh.”

“Vĩnh viễn cũng sẽ không yêu, đúng hay không?”

“Đúng.”

“Cho dù tôi có làm như thế nào, cũng không thể thay đổi được suy nghĩ của
em, phải không?”

“Phải.”

“Tốt lắm, tôi hiểu rồi.” Hiểu rõ ràng rồi.

Anh đứng dậy, cầm quần áo đầu giường lên, nhanh chóng mặc đồ xong, sau
đó xoay người tránh ra. Từ ngày mới quen nhau đến giờ, đây là lần đầu
tiên, anh chủ động tránh khỏi cô, chỉ sợ, cũng là lần cuối cùng.

Tiếng đóng cửa vọng vào trong tai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.