YÊU THƯƠNG - Trang 118

.

Từ Dịch Phong đứng lại ở trước mặt, lạnh lùng quét mắt nhìn qua cô:

"Mạnh Hạ…" Hắn gọi ra tên của cô, nhưng lời nói lại làm cho lòng người
thương tổn: "Chúng ta đánh cuộc một chút, cô nếu như thắng tôi, tôi liền
cho cô gặp Nhạc Nhạc."

Mạnh Hạ giương mắt kinh ngạc nhìn vào hắn, trong mắt dâng lên mỏi

nhừ, lại từ từ cúi đầu xuống, cô nắm chặt hai tay, khớp xương trắng bệch.
Dựa vào cái gì mà anh nói như thế nào thì sẽ phải như thế đó?

Từ Dịch Phong nhìn thấy gò má xinh đẹp của cô bỗng nhiên thoáng

hiện lên một vẻ châm biếm, quật cường lại còn đáng thương. Trong lòng
hắn thắt lại một cái. Trong nháy mắt, chỉ thấy Mạnh Hạ ngẩng cao đầu,
gương mặt trắng bệch gần như trong suốt, cô nghiêm túc nhìn vào Từ Dịch
Phong, khóe miệng khẽ mấp máy: "Từ Dịch Phong, anh ngoại trừ uy hiếp
ra còn có biết làm gì khác nữa không?" Cô từng chữ từng chữ nhẹ nhàng
bật ra, nghe vào trong tai Từ Dịch Phong lại trở nên trầm trầm.

Cô cười khúc khích một tiếng, đưa tay nhanh chóng vung lên, mang

theo hung ác, mạnh mẽ đoạt lấy súng ở trong tay hắn. Từ Dịch Phong nhất
thời thất thần, nhìn Mạnh Hạ cầm súng ở trong tay vuốt vuốt một chút.
Giọng nói gần như là bình tĩnh, ánh mắt cũng không nhìn vào hắn mà nói
ra: "Tôi đời này đã sớm đánh cuộc một ván lớn nhất, còn có cái gì mà
không dám đánh cuộc." Cô đã làm nửa đời sau của mình thua cuộc rối tinh
rối mù. Cô hướng về phía hắn nở một nụ cười hớn hở: "Tốt, chỉ là hy vọng
lần này anh có thể hết lòng tuân thủ lời hứa."

Sắc mặt của Từ Dịch Phong nhất thời trở nên cứng ngắc, vẻ mặt tối

sầm.

Anh chưa bao giờ biết được, vì muốn khoảng cách của chúng ta gần

hơn, tôi đã liều mạng luyện tập rồi lại luyện tập... chỉ là anh nhìn không tới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.