YÊU THƯƠNG - Trang 129

một chút, hắn phun ra vòng khói mờ mịt, cuống họng đã hơi khô khốc:
"Đưa vào rồi?"

Lão Dương gật gật đầu, sắc mặt do dự: "Tiên sinh, năm đó…"

"Trở về đi."

Lão Dương không dám nói thêm gì nữa.

*************************

Đêm nay, không khí ngột ngạt trong nhiều ngày rốt cục cũng tan hết.

Sau khi Tiêu Giáp vào Nhạc Nhạc vào phòng nghỉ ngơi, Mạnh Hạ và Tiêu
Ất vẫn ở lại trên bàn cơm, cả bàn thật bừa bộn.

Bữa tối vì mọi người cao hứng mà làm sáu lon bia. Lúc này gò má của

hai người đều hơi đỏ ửng, Tiêu Ất nhẹ nhàng vui vẻ nói: "Chúc mừng cậu,
Tiểu Hạ."

Ánh mắt của Mạnh Hạ mỉm cười nhưng lại quẹt ra một nụ cười khổ

sở: "Chỉ là đã quá muộn. Nếu như vài năm trước tớ sớn có thể hiểu ra,
không có chấp nhất như vậy, có lẽ hôm nay người một nhà chúng tớ còn có
thể cùng nhau." [Không cứ nhất định phải theo đuổi Từ Dịch Phong.
“Người một nhà” của Mạnh Hạ là có ba mẹ và anh trai.]

Tiêu Ất một hơi uống cạn sạch bia còn dư lại, ném cái lon đi một cái:

"Vẫn là nói câu người ta đều có số cả."

Mạnh Hạ im lặng một chút, cong miệng thoải mái cười một tiếng,

đúng là như thế.

Tiêu Ất xoa xoa mặt: "Buổi trưa có một người đẹp tới tìm cậu, tên gì

ấy nhỉ, để tớ nghĩ xem…" Cô ấy vỗ đầu một cái: "Làm sao tớ lại không nhớ
ra được nhỉ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.