YÊU THƯƠNG - Trang 18

Mạnh Hạ ý thức trở về, lập tức thu lại sắc mặt đau thương, xoay người

nhìn cô bé một cái, nhếch miệng cười: "Chuyện mẹ đồng ý với con thì nhất
định sẽ làm được, tuyết rơi rồi, chúng ta về nhà đi."

Nhạc Nhạc cười hì hì một tiếng: "Mẹ, ngày mai chúng ta có thể đắp

người tuyết."

Mạnh Hạ thu dọn đồ, thấy cô bé xách theo bịch khoai lang ở trong tay:

"Đã ăn bao nhiêu khoai lang rồi?"

Nhạc Nhạc thăm dò cô một chút, giọng nói nhỏ xíu: "Nửa cái."

Mạnh Hạ thấy ánh mắt của bé con chuyển động cũng biết nha đầu này

nói dối. Cô đem dụng cụ vẽ tranh đều cất vào trong túi, ngồi xổm xuống
vuốt vuốt tay của bé con, lạnh buốt, có chút đau lòng: "Mũi của Nhạc Nhạc
như thế nào mà dài hơn so với vừa rồi vậy?"

Nhạc Nhạc vội vàng đưa tay sờ mũi, miệng nhỏ méo mó: "Mẹ, con ăn

một cái lớn."

Mạnh Hạ bật cười.

Tiểu cô nương nghèn nghẹn giải thích: "Mẹ, khoai loang nhà gia gia

ăn quá ngon, con không muốn ăn nhưng hương thơm khoai lang luôn hấp
dẫn con."

Mạnh Hạ tiến lại gần, duỗi tay ra, tiểu cô nương rầu rĩ nộp khoai lang

ra. Cô lo lắng cô bé ăn nhiều thì buổi tối sẽ bị đầy bụng, khó tiêu, đến lúc
đó lại phải chịu một phen cực khổ.

Mạnh Hạ xách theo một túi da lớn, Nhạc Nhạc đi theo cô: "Mẹ, mẹ

kiếm tiền thì thứ bảy có thể cho con và dì Ất Ất đi ăn gà rán Kentucky
không." Dừng lại một chút, giọng nói hạ xuống nhỏ dần: "Các bạn của con
trong lớp đều nói gà rán Kentucky ăn thật ngon."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.