YÊU THƯƠNG - Trang 312

Lời nói của cô thật bình tĩnh, lướt ngang qua bên tai của Từ Dịch

Phong lại khiến cho hắn thêm vài phần bực bội.

"Ất Ất nói, vì anh không có trái tim." Mạnh Hạ khẽ cười một tiếng, lắc

đầu: "Về sau tôi đã suy nghĩ thấu đáo rõ ràng, không phải là anh không có
trái tim, chỉ là trái tim của anh không có chỗ của tôi. Anh chưa từng thích
tôi một phần, một chút nào, cho nên cần gì phải để ý đến tôi. Ba ba và ca ca
đã cùng nhau sắp đặt anh, kỳ thật anh cũng là người bị hại. Ba ba của tôi bị
bắt cũng vì chính bản thân ông ấy phạm sai lầm……." Mạnh Hạ như thể
không đành lòng nói tiếp, cô nghiêng mặt qua, ánh đèn màu vàng xuyên
qua cửa sổ và rọi vào gò má, để lại một tầng ánh sáng nhàn nhạt, bi thương
mà bền bỉ.

"Tham ô nhận hối lộ…… ba ba tôi làm sao có thể làm ra những

chuyện này đây?" Ánh mắt của cô xa xăm, nhớ lại chuyện trước kia: "Khi
còn bé, cha đã mang theo tôi và ca ca đi đến vùng núi thăm nhưng đứa trẻ
thất học. Sau khi trở về, cha đã quyên góp cho bọn họ một năm học phí,
vậy thì làm sao ông ấy sẽ tham ô nhận hối lộ?" Mạnh Hạ như lẩm bẩm tự
nói một mình: "Ông ấy yêu thương tôi như vậy, làm sao lại hung ác quyết
tâm đem con gái của mình đẩy vào địa ngục được?"

Khóe miệng của Từ Dịch Phong hơi mấp máy, cổ họng hơi động đậy.

Năm đó trên Bộ đã điều tra Mạnh Lý, ông ấy lại muốn dựa vào cây đại thụ
là Từ gia. Ông ấy cho rằng để Từ Dịch Phong và Mạnh Hạ ở cùng một chỗ
thì Từ gia sẽ giúp mình. Chỉ là ông ấy không có nghĩ tới, một bước đi đó
ngược lại còn làm cho chính ông ta sa lưới sớm hơn.

Ánh mắt của Từ Dịch Phong chìm chìm, định mở miệng nói nhưng

Mạnh Hạ lại lên tiếng trước hắn một bước: "Dịch Phong……"

Từ Dịch Phong ngẩn ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.