YÊU THƯƠNG - Trang 340

"Từ Dịch Phong, anh thật sự rất hèn hạ." Giờ phút này, tất cả mọi cảm

xúc đều bị hắn lấy đi sạch sẽ, cô còn dư lại cái gì, chỉ là một thể xác đã
trống trơn mà thôi.

"Nếu như có thể, tôi tình nguyện để mình biến mất trong trận tai nạn

xe kia." Cô cúi thấp đầu, ánh mắt yên ắng, ảm đạm không một tia sáng.

Từ Dịch Phong trừng lớn đôi mắt: "Mạnh Hạ, em nếu như muốn chết,

thì cứ chờ xem Mạnh Lý chết ở trong ngục đi!" Hắn đe dọa nhìn qua cô.

Một câu nói đó của cô tất nhiên đã làm cho hắn không yên lặng được.

Từ Dịch Phong cố gắng áp chế cơn giận và cả sự bàng hoàng của mình.

Mười ngón tay của Mạnh Hạ gắt gao níu lấy khăn trải giường trắng

như tuyết.

Không có được câu trả lời, Từ Dịch Phong đưa tay nâng cằm của cô

lên, bức bách cô nhìn vào hắn: "Mạnh Hạ, em có nghe thấy không! Em nếu
như muốn chết, tôi quyết sẽ làm Mạnh Lý chết cùng em." Hắn nói ra từng
chữ, hơi thở bén nhọn.

Mạnh Hạ nhìn vào gương mặt căng thẳng của hắn, trong mắt là tức

giận xen lẫn với lo lắng. Cô bất ngờ sợ hãi, Từ Dịch Phong không hiểu
được cô, làm sao lúc này cô lại muốn chết được.

Cô hơi cong môi lên, khóe miệng hơi hé ra: "Tôi đồng ý với anh.

Nhưng mà…." Lời nói đã xoay chuyển: "Tôi muốn anh tự tay viết xuống
cam kết."

Từ Dịch Phong khiếp sợ, nhìn cô không chớp mắt, nhìn thấy thần sắc

của cô đang dần dần bình tĩnh lại, còn lực đạo trong tay của hắn lại vô thức
tăng lên, hắn nghiến răng nghiến lợi hỏi ra: "Em cứ như vậy mà không tin
tôi?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.