YÊU THƯƠNG - Trang 386

"Bởi vì cô." Mục phu nhân oán hận nói ra, hận không thể giáng cho cô

một cái tát.

Mạnh Hạ theo bản năng mà lui người về phía sau một chút, bởi vì cô

sao? Vì cái gì mà muốn đẩy trách nhiệm cho cô đây? Chỗ này cô thật sự là
nghĩ không ra.

Cô khẽ cắn răng: "Mục phu nhân, tôi cũng là người bị hại, bà không

nhìn thấy sao? Kiều Dịch Kỳ tự sát, là ai làm cho cô ta tự sát thì bà đi tìm
người đó. Tự tôi thấy mình không có bản lãnh khiến cho cô ta tự sát." Cô
phẫn nộ mà cười một tiếng: "Có phải các người cảm thấy tôi không có
người thân làm chỗ dựa, thì tôi sẽ để mặc cho các người dày vò?! Mục phu
nhân, người bà cần tìm là vị hôn phu của cô ấy, mà không phải là tôi."

"Miệng lưỡi thật ghê gớm." Mục phu nhân giận run người, tiến lên

dang tay muốn cho Mạnh Hạ một cái tát. Cô liền nhanh chóng cầm ngược
lại tay của bà ấy, tiến đến gần, nhìn vào dung nhan đằm thắm của bà mà
cười khan: "Mục phu nhân, con gái của bà nếu ở vào vị trí của tôi, bà làm
mẹ thì sẽ nghĩ như thế nào?"

Mục phu nhân vẻ mặt ngẩn ra, ngắn ngủi trong giây lát liền trừng mắt

nhìn cô: "Nhưng tôi không có sinh ra một đứa con gái hạ tiện như cô."

Ánh mắt của Mạnh Hạ liền tối xuống, trong ngực đã tức phập phồng,

lực đạo trên tay vô thức gia tăng, cuối cùng dùng sức đẩy bà ấy đi. Mục
phu nhân bị lui về sau mấy bước, nặng nề ngã ngồi xuống ghế, oán hận đe
dọa: "Mạnh Hạ, tôi nói cho cô biết, kịp thời mà rời khỏi Từ Dịch Phong, cô
cả đời này đừng nghĩ tới việc bước vào cửa Từ gia."

Mạnh Hạ thoáng ngơ ngác một chút, lập tức bật cười: "Chuyện đó thì

có liên quan gì đến bà, các bậc cha mẹ ở trên đời này không phải là ai cũng
giống bà."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.