YÊU THƯƠNG - Trang 406

"Đúng vậy." Cô thản nhiên nói, đẩy tay của hắn ra.

Hắn dừng tay lại, thì thầm một câu: "Nhất định là rất đau." Giọng nói

rầu rĩ.

Mạnh Hạ nheo mắt lại, thân thể mệt mỏi vô cùng, nhưng khóe miệng

vẫn ý thức được mà nói ra: "Không đau, chích thuốc gây tê, sau khi xong
mới có cảm giác đau." Dừng lại một chút, cô lại nhàn nhạt nói ra: "Kỳ thật,
không có gì đau bằng đêm đầu tiên kia."

Cảm giác đau đớn ấy mới chính là khắc cốt ghi tâm.

Thân thể của Từ Dịch Phong rõ ràng là ngẩn ra, Mạnh Hạ chỉ cảm

thấy ở bụng lành lạnh, là nụ hôn của hắn rơi xuống tại đó. Mượn một chút
ánh sáng mơ hồ, hắn lần đầu tiên tinh tế ngắm nhìn thân thể của cô. Mạnh
Hạ rất trắng, da thịt như bông tuyết mỏng manh, chỉ có trên bụng lại có
những vết hằn rất nhỏ khác, từng đường, từng đường. Từ Dịch Phong
nghiêm túc nhìn một hồi lâu, đại khái có thể hiểu ra, đó là thai vân, là dấu
vết để lại rằng cô đã mang thai con của hắn. [Thai vân: Những vết rạn da,
phụ nữ mang thai thường có.]

Dấu vết đã lưu lại, nhưng điều quý giá nhất lại không còn.

Ánh mắt của Từ Dịch Phong càng lúc càng sâu, trong lúc hoang mang,

Mạnh Hạ cảm thấy ở bụng có những vệt nước chảy dài, băng băng lãnh
lãnh.

Hoan lạc, cho dù có ẩn nhẫn cũng khó ức chế được tình cảm của mình.

Là một đêm đứt quãng triền miên.

******************************

Sáng sớm, cô mơ mơ màng màng cảm giác được có người đang lau

thân thể cho mình, vẫn buồn ngủ nhưng cố gắng mở mắt ra, liền chứng kiến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.