YÊU THƯƠNG - Trang 432

Đàm Dĩnh lặng yên một chút: "Dịch Phong, con tại sao không nói là

chính cô ấy tự đi?"

Câu nói này là cho Từ Dịch Phong trầm mặc, hắn ngắm nhìn Đàm

Dĩnh, khóe miệng lại cong cong tự giễu: "Không có mẹ, cô ấy có thể dứt
khoát bỏ đi như vậy sao?"

Đàm Dĩnh cũng không phát giận, chỉ nhàn nhạt nói ra: "Dịch Phong,

Tiểu Hạ đứa bé kia trái tim đã không hề có con, con cần gì phải làm cho
người ta khó chịu. Chẳng lẽ con không nhìn ra con bé ở bên cạnh mình căn
bản không có vui vẻ sao?"

Từ Dịch Phong giật nhẹ khóe miệng, cười lạnh đáp lại: "Mẹ, vậy mẹ

có thấy hay không, con trai của mẹ lúc này cũng không vui vẻ?"

Đàm Dĩnh sửng sốt, yên lặng mà mang theo vài phần bất đắc dĩ: "Dịch

Phong, con và cô ấy là không thể nào."

Từ Dịch Phong cười nhạo một tiếng: "Mẹ, ở trong đầu con chưa từng

có từ không - thể - nào, chỉ có con muốn là được." Dừng lại một chút, hắn
xoa xoa lấy thái dương: "Năm đó không phải là mẹ đã khuyên con đính hôn
với cô ấy đó sao? Mẹ không phải là rất thích cô ấy sao?"

Đàm Dĩnh nhìn thấy con trai của mình lạnh lùng chất vấn, lòng của bà

một hồi thê lương: "Mẹ đúng là rất thích nha đầu kia, đến nỗi sau khi con
xảy ra quan hệ với con bé, Mạnh gia đề xuất việc đính hôn, mẹ đã lập tức
đáp ứng. Nhưng mà cho đến bây giờ thì không giống như vậy."

Bà ấy hít sâu một hơi, rốt cuộc không nhịn được mà tức giận nói ra:

"Dù bối cảnh của con bé có như thế nào, nhưng mà nếu như các con ngay
cả con cái cũng không có, con cảm thấy một gia đình như vậy sẽ hạnh phúc
được sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.