YÊU THƯƠNG - Trang 537

Mạnh Hạ không nói gì, mặt mày ngưng đọng thành một tầng băng

sương thật dày.

"Tiểu Hạ, coi như là tôi cầu xin cô….."

Mạnh Hạ cong miệng lên, tràn đầy khổ sở: "Lúc cô bỏ thuốc Từ Dịch

Phong, cô có nghĩ tới tôi hay không? Tỷ tỷ yêu dấu của tôi! Cô lừa gạt tôi
nhiều năm như vậy, khiến cho tôi hiểu lầm cha của mình, cô có từng nghĩ
đến tâm tình của tôi chưa?" Cô bình tĩnh kéo tay của cô ả ra, gằn lên từng
chữ: "Cuộc đời của tôi đều bị cô phá hủy……. phá hủy…….."

Cô hét lên, sau đó kéo cửa ra, cánh cửa chính bị đóng sập lại, vẻ mặt

của ba người đàn ông trong phòng đầy trầm trọng.

Nhan Ngải Ưu trong phút chốc lại tiến đến giữ chặt Mạnh Tiêu:

"Mạnh Tiêu, tôi cầu xin anh, đem Nhạc Nhạc trả lại cho tôi! Có được hay
không?"

Mạnh Tiêu vô tình lãnh đạm đẩy cô ả ra, Nhan Ngải Ưu liên tục lui về

phía sau mấy bước, bàn tay của anh liền đưa tới siết chặt lấy cổ của cô ả.
Nhan Ngải Ưu thống khổ bắt lấy cánh tay của anh, sắc mặt càng ngày càng
tái nhợt đi. Đáy mắt của Mạnh Tiêu xẹt qua một ánh nhìn hung ác: "La
Xuyên, chuyện của anh và người phụ nữ này, ta mặc kệ, nhưng mà ta cảnh
cáo anh, chuyện Mạnh gia phải chịu đựng những năm qua, các người không
được nhúng tay vào."

Chân mày của anh nhíu lại, lộ ra sát khí: "Nhan Ngải Ưu, cô đã phạm

vào ranh giới cuối cùng của ta. Nếu không phải là bởi vì Nhạc Nhạc, cô cho
rằng mình còn có thể đứng ở chỗ này sao? Cả đời này, ta cũng sẽ không
bao giờ cho cô gặp đứa bé ấy, dù chỉ là một lần."

"Năm đó nếu không phải là cô dám hạ độc vào rượu của ta, cô cho

rằng chỉ ăn mặc giống như Tiểu Hạ là có thể leo lên giường của ta ư?" [A a
a……]

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.