YÊU THƯƠNG - Trang 578

Tiểu Lãng nhẹ nhàng nói ra: "Để cho con xuống đây đi." Mạnh Hạ

buông nhóc con xuống, Tiểu Lãng ngẩng đầu nhìn Từ Dịch Phong, bình
thản nói ra: "Thúc thúc, xin người nhường đường một chút, chúng tôi cần
về nhà."

Từ Dịch Phong nhất thời không biết đáp lại như thế nào, ở bên cạnh

có người đi ngang qua, nhịn không được mà thở dài: "Nhìn cả nhà có gen
tốt kìa, đứa nhỏ này bộ dạng thật là đẹp trai."

Từ Dịch Phong lập tức như bị sét đánh ngang tai, đông cứng lại một

chỗ, ánh mắt bỗng nhiên trở nên thâm sâu và trầm lắng, một cảm giác nóng
rực, đứa bé kia và hắn, còn có Tiểu Hạ. Đầu óc của hắn nhớ lại câu nói kia,
cả nhà…

"Tiểu Lãng, đi thôi." Mạnh Hạ kéo tay của nhóc con.

Tiểu Lãng vẫn nhìn vào Từ Dịch Phong: "Vị thúc thúc này thật kỳ

quái, thúc ấy hình như rất thương tâm."

Tim Mạnh Hạ khẽ run lên, ánh mắt thoáng nhìn Từ Dịch Phong, nhẹ

nhàng mỉm cười, kiên định đi về phía tước. Hắn cũng nên nhìn lại những gì
đã từng bỏ qua, nhưng mà hắn không có hỏi đến. Từ Dịch Phong thay đổ,
thật sự đã thay đổi. Đáng tiếc tất cả đều đã muộn màng.

Lúc cô thương hắn, hắn bỏ mặc. Tuổi thanh xuân ấy, tình yêu không

có được, đuổi theo cũng không kịp. Có đôi khi đã bỏ lỡ, thì vĩnh viễn sẽ bỏ
lỡ.

****************************

Lúc Đàm Dĩnh chứng kiến Từ Dịch Phong, lập tức sững sỡ không nói

nên lời. Mới đi ra ngoài một lát mà khi trở lại là một thái độ đau lòng khôn
nguôi, vẻ mặt ảm đạm giống như đứng một mình hiu quạnh trong trời đông
giá rét.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.