YÊU THƯƠNG - Trang 97

Từ Dịch Phong ngay lập tức đau đầu, bánh ở trong tay bị hắn bóp biến

dạng, Nhạc Nhạc òa khóc một hồi lâu vẫn không thấy Từ Dịch Phong đến
dỗ mình, quả thực vừa rồi là có phần diễn trò nhưng lúc này đã thật sự
thương tâm.

Thiếu tiền của hắn?

Từ Dịch Phong cười lạnh.

"Được rồi, đừng khóc."

Nhạc Nhạc mở nửa mắt, lặng lẽ đáng giá, Tiêu Ất ở trước mặt cô bé

thường thường lẩm bẩm: "Tự nhiên ân cần một cách vô lý, không phải
cướp thì cũng là trộm." Tiêu Ất đã giải thích cho cô bé nghe, mặc dù không
hiểu rõ nhưng cũng lờ mờ biết là chuyện không tốt.

Từ Dịch Phong nói là đưa cô bé tới gặp ba ba, lại cho bé con ăn bánh

ngon. Bé con này tâm tư vốn nhạy cảm hơn so với những đứa trẻ cùng lứa,
lúc này đã lo sợ.

"Thúc thúc đưa con về được hay không? Con không cần gặp ba ba."

Từ Dịch Phong dừng ngón tay lại, khóe miệng vừa động thì điện thoại

bỗng dưng vang lên, dừng lại một chút, hắn như hiểu ra mà cong khóe
miệng lên.

*************************

Mạnh Hạ đứng ở trước quầy tiếp tân, toàn thân lộ ra một vẻ trong trẻo

nhưng lạnh lùng: "Tôi muốn gặp Từ Dịch Phong."

"Thật ngại, không có hẹn trước thì ngài không thể đi lên." Nhân viên ở

quầy tiếp tân trả lời một cách máy móc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.