YÊU THƯƠNG TRAO ANH - Trang 148

phía Lương Hòa: “Nghe nói phóng viên Lương là sinh viên xuất sắc du học
từ nước ngoài về, mong được cô giúp đỡ!”.

Lương Hòa cũng cười, bắt tay Lý Giai: “Mọi người ở đây đều rất tốt

bụng. Mình cùng nhau cố gắng nhé!”.

Trên bàn làm việc chất đầy bản thảo đang chờ phê duyệt, Lương Hòa

than thở, ôm đống bản thảo, mắt liếc sang chiếc điện thoại, do dự không
biết có nên gọi cho Cố Hoài Ninh hay không. Phùng Đam trước khi đi đã
nói với cô, các đơn vị tham gia diễn tập một khi đã vào trận địa thì sẽ bị
khống chế nghiêm ngặt về khoản thông tin liên lạc, đến lúc ấy, có muốn liên
lạc với Cố Hoài Ninh cũng không được nữa.

Nghĩ đi nghĩ lại, Lương Hòa vẫn cầm máy, nhấn phím gọi. Người đầu

bên kia chắc hẳn không biết tâm tư do dự của Lương Hòa, rất nhanh đã bắt
máy. Phía bên kia hình như hơi ồn ào, giọng Cố Hoài Ninh như đang cố nói
thật to: “A lô?”.

“Em đây!” Lương Hòa ngồi thẳng người lên.

“Anh biết!”

Lương Hòa khẽ cười, vừa định nói gì thì bị ngắt lời, dường như đang có

ai đó đang xin chỉ thị, một lúc sau Cố Hoài Ninh mới quay lại nghe điện
thoại, Lương Hòa vội hỏi: “Anh bận lắm sao?”.

“Ừm, bây giờ đang chuẩn bị, một lúc nữa là xuất phát rồi.”

“Nhanh vậy sao?” Lương Hòa không khỏi ngạc nhiên.

Cố Hoài Ninh “ừm” một tiếng rồi hỏi: “Em đỡ ốm chưa?”.

“Đỡ nhiều rồi!”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.