YÊU THƯƠNG TRAO ANH - Trang 146

Lương Hòa nghe vậy không nhịn được cười. Cô chỉ bị cảm nhẹ mà cả

ông Cố Trường Chí cũng biết, sáng sớm nay đã cử Phùng Đam và vị bác sĩ
chuyên chăm sóc sức khoẻ gia đình đến. “Không cần làm phiền đến bác sĩ
Trương đâu, tối qua tôi đã uống chút nước lê, giờ cũng đỡ nhiều rồi”.

Bác sĩ Trương khuyên nhủ: “Không chủ quan được đâu! Bây giờ đang là

mùa cao điểm của dịch cúm, không cẩn thận chú ý, đến lúc bị bệnh nặng thì
cả nồi nước lê cũng không giải quyết được vấn đề đâu”.

Nghe bác sĩ nói vậy, Lương Hòa cũng không bướng bỉnh nữa, đành để

bác sĩ Trương kiểm tra một chút. Kết quả kiểm tra đương nhiên là không có
vấn đề gì nghiêm trọng, chỉ cần kê một đơn thuốc, lại là thuốc Đông Y.
Lương Hòa nhìn đơn thuốc, chỉ biết cắn chặt môi.

Bác sĩ Trương nhìn thấy bộ dáng khổ sở của cô liền cười: “Này cô gái,

cơ thể cũng không có bệnh gì nghiêm trọng, nhưng chính là vì bị nhiễm
lạnh, dùng thuốc Tây chỉ đỡ được ngay lúc ấy thôi, muốn chữa triệt để thì
phải dùng thuốc Đông Y. Tôi chuẩn bị thuốc xong xuôi sẽ bảo Phùng Đam
mang đến cho cô.”

Phùng Đam phải đưa bác sĩ Trương về nên cũng không ở lại lâu được,

thấy Lương Hòa vẫn đứng ở phòng khách thẫn thờ, liền ghé vào bên tai cô,
nói nhỏ: “Chị, đây là mệnh lệnh của đoàn trưởng, nói là lệnh của lão gia,
thực ra là ý của đoàn trưởng cả thôi, còn miễn phí cả tiền thuốc men cho chị
nữa”

Hả?

Lương Hòa vốn dĩ đã bị bất ngờ, lúc này lại càng không nói nên lời nữa.

Anh chàng này sao có lúc lại ngây ngô chất phác thế cơ chứ?!

Bác sĩ Trương Thiệu Chi kê cho Lương Hòa một loại thuốc rất đắng, tội

nghiệp anh chàng Phùng Đam phải bê ấm sắc thuốc vào căn bếp vốn chẳng
mấy khi nổi lửa của Lương Hòa, vừa quạt lửa vừa sắc thuốc, giữa trời mùa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.