YÊU THƯƠNG TRAO ANH - Trang 144

làm điều gì khiến cho mọi người chùn bước. thôi được rồi, không còn vấn
đề gì nữa, mọi người giải tán”.

Họp cả một ngày trời, Cố Hoài Ninh vô cùng mệt mỏi. Anh đưa tay day

trán, còn chưa kịp buông tay xuống thì đã bị ai đó đập mạnh một cái. Triệu
Kiền Hòa cười hì hì vỗ vào lưng Cố Hoài Ninh: “Ui cha, đồng chí đoàn
trưởng sức khoẻ cường tráng, người bình thường ai có thể bì được chứ!”.

Cố Hoài Ninh chẳng buồn để ý đến anh ta: “Có chuyện gì thì mau nói

đi”.

Triệu Kiền Hòa đành phải thu lại điệu bộ đáng ghét của mình, nói: “Tôi

thấy không yên tâm về cậu Trương Văn đó. Nghe nói khi tham gia diễn tập
ở Học viện Quân sự, cậu ta đã gặp rất nhiều tai nạn, vào quân đội mấy năm
cũng chưa từng rèn luyện ngoài chiến trường, sợ rằng…” vì ba cậu ta thì
cậu ta đã trốn đi tìm thú vui từ lâu rồi. Ba cậu ta muốn cậu ta nếm chút cực
khổ, sao tôi có thể không đồng ý được?! Hơn nữa, cậu ta cũng không đến
nỗi quá vô dụng”.

“Tốt nhất là cậu ta đừng có gây ra sự cố gì!” Triệu Kiền Hòa hừ một

tiếng rồi lại đẩy đẩy Cố Hoài Ninh. “À này, vừa nãy cậu nhận điện thoại của
ai vậy?”

“Cái gì?” Cố Hoài Ninh liếc anh ta một cái.

“Này này, tôi thấy cậu nghe điện thoại xong thần sắc thay đổi hẳn,

không phải là anh chị em nào đó đấy chứ?”, Triệu Kiền Hòa xoa cằm, cười
bí hiểm.

Cố Hoài Ninh nhún vai, đánh trống lảng: “Thế thì sao?”

Đúng là đàn ông đã có vợ, tinh vi quá đi mất! Triệu Kiền Hòa không

nhịn được, quay đầu đi lẩm bẩm vài câu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.