YÊU THƯƠNG TRAO ANH - Trang 152

Vốn dĩ vì tuyết rơi nên con đường này rất khó đi, vậy mà không ngờ mọi

người vừa ra khỏi cổng doanh trại đã gặp phải đợt tấn công đầu tiên từ khi
bắt đầu diễn tập. Bức xạ điện từ cực mạnh mà quân địch dùng trạm cao tần
phát sóng đã gây nhiều điện từ, đồng thời còn cử hai máy bay chiến đấu
khai đột kích trên không.

Cố Hoài Ninh chưa kịp bước lên xe chỉ huy đã gặp phải biến cố, sắc mặt

vô cùng lạnh lùng, giơ máy điện đàm lên ra hiệu: “Tiểu đoàn pháo binh, lập
tức phản công!”.

Trương Văn bị loạt tấn công này làm cho đầu óc như muốn nổ tung,

ngồi nguyên thẫn thờ, nghe mệnh lệnh phát trong bộ đàm mà không có chút
phản ứng nào. Đồng chí thượng uý thấy vậy liền lay người anh ta. Trương
Văn lập tức hoàn hồn lại, bắt đầu theo lệnh phản kích. Đáng tiếc tốc độ của
cán bộ chỉ huy và các chiến sĩ hơi chậm, có đến mấy khẩu pháo và xe bị tổn
thất nặng nề.

Đoàn phó Nhạc Khải giận đến run người, xuống xe chạy ngay tới chỗ

Trương Văn, nhưng còn chưa tới nơi đã bị ai đó giữ chặt vai, kéo lại đằng
sau, nhanh như chớp đi lên bên cạnh anh ta. Người đó chính là Cố Hoài
Ninh.

“Xảy ra chuyện gì vậy?” Cố Hoài Ninh nghiêm khắc nhìn Trương Văn.

Trương Văn sợ hãi, rụt cổ lại: “Địch đến nhanh quá, tôi, tôi không kịp

phản ứng”.

Cố Hoài Ninh chớp chớp mắt, không nói năng gì. Thái độ này, đối với

Trương Văn mà nói, không phải là một dấu hiệu tốt. Anh ta nghĩ ngợi một
lát rồi lại lên tiếng thanh minh: “Quân xanh tấn công không theo kế hoạch,
như vậy là vi phạm quy tắc diễn tập. Ai mà biết được điều phối viên nghĩ gì
cơ chứ?!”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.