YÊU THƯƠNG TRAO ANH - Trang 209

“Ừm, điều này thì chị cũng không rõ. Nói chung, kẻ đến người đi không

sao làm rõ được.”

Phụ nữ khi đã giăng bẫy, đàn ông khó lòng cưỡng lại được. Lương Hòa

không biết rốt cuộc Lâm Khả yêu Cố Hoài Ninh đến nhường nào mới có thể
không chút do dự bước chân vào cuộc hôn nhân không hề có tương lai này.

Cô lại hỏi, đôi môi khẽ run rẩy: “Vậy, Lâm Khả vì sao lại mất”.

“Cô ấy suốt ngày buồn rầu, trước khi sinh mắc phải chứng trầm cảm và

rối loạn ám ảnh cưỡng chế, cuối cùng mất vì khó sinh. Nhiều khi nhắc đến
Lâm Khả, chị vẫn cảm thấy trái tim Hoài Ninh thật là lạnh lùng. Nhưng
cũng tốt, người mà nó không thích thì sẽ không bao giờ vương vấn, cũng
quyết tâm không làm lỡ tương lai của người ta. Cơ bản là con bé Lâm Khả
không nghĩ được thông suốt, còn trẻ như vậy mà đã ra đi rồi! Từ sau cái
chết của Lâm Khả, Hoài Việt chỉ ở vậy, không lấy ai. Hoài Ninh ngoài mặt
không nói gì, nhưng trong lòng cũng có tâm sự riêng. Lúc nào nó cũng cảm
thấy mình đã làm liên lụy đến Hoài Việt, nên không hề nhắc đến chuyện kết
hôn. Thực ra nỗi khổ trong lòng Hoài Ninh lớn hơn nhiều so với Hoài
Việt.”

Diệp Vận Đồng vừa nói vừa cười: “Sau đó, nghe Hoài Ninh nói sắp kết

hôn, mọi người đều vô cùng sửng sốt, cho rằng nó đang nói đùa, kết quả là
nó đi đưa thiệp cưới thật”.

Lương Hòa nghe vậy, gượng cười.

Diệp Vận Đồng vỗ vai cô: “Lương Hòa, chị nói với em những điều này

không phải vì cái gì khác, mà chính là vì em. Chị không muốn nhìn thấy
một cô gái như em ngày nào cũng lo âu mấy chuyện như vậy. Nghe rồi thì
cho qua đi! Hãy sống với Hoài Ninh cho thật tốt! Mấy năm nay hai bác đã
giới thiệu cho nó bao nhiêu người, nó không hề động lòng, vì thế Hòa Hòa
à, em rất khác biệt, hiểu không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.