YÊU THƯƠNG TRAO ANH - Trang 251

lĩnh ngộ từ lâu. Anh bị thương cô còn chẳng đấu lại nổi, huống chi là bây
giờ.

Sao có thể như vậy chứ? Anh phải an ủi cô mới đúng, sao có thể kích

động như thế được chứ?

Sau nụ hôn cuồng nhiệt nóng bỏng khiến Lương Hòa như muốn ngưng

thở, anh buông cô ra, nhẹ nhàng vỗ vào lưng cô, lắng nghe từng tiếng nấc
nghẹn ngào.

“Sao anh lại về đột xuất thế?”

Cố Hoài Ninh ổn định lại nhịp thở: “Anh có chút việc phải giải quyết,

tiện thể đi thăm chiến hữu”.

Haizzz, thành thật quá!

Cô có chút thất vọng. Con người này, rốt cuộc có biết an ủi người ta

không?

Lương Hòa chỉ ậm ừ vài tiếng, không nói lời nào. Cố Hoài Ninh không

hiểu ra ý của cô, thấy bộ dạng buồn bã của cô, bật cười: “Có phải là rất thất
vọng không?”.

“Đâu có!”

Cô nói dối mà mặt không đỏ, tim cũng chẳng đập nhanh, nhưng đôi tai

lại cứ nóng bừng lên. Đồng chí đoàn trưởng lại không hề có chút cảm giác
tội lỗi gì, anh nhếch môi nở nụ cười bí hiểm: “Nói dối thì phải chịu phạt!”.

Cô giơ đôi tay yếu ớt lên, đánh anh mấy cái rồi lại nằm gọn trong lòng

anh.

“Rốt cuộc là hôm nay có chuyện gì?” Anh vừa vuốt tóc cô vừa hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.