YÊU THƯƠNG TRAO ANH - Trang 253

Thực ra, đôi khi Lương Hòa quả thực đã làm những việc nằm ngoài dự

đoán của anh. Thế nhưng mẹ anh? Bà là một người hay chỉ trích người khác
và chỉ trích chính mình. Luôn luôn sợ sệt cũng không phải là một biện pháp
hữu hiệu để ứng phó với bà.

Trong điện thoại, Phùng Đam nói quanh co, nhưng anh vẫn có thể hiểu

được đại khái, chắc chắn là mẹ anh đã làm khó Lương Hòa.

“Cố Hoài Ninh”, Lương Hòa ngập ngừng: “Em, em không muốn nghỉ

việc”.

Anh định thần lại, nhìn cô chăm chú: “Anh biết, anh sẽ nói với mẹ”.

Được Cố Hoài Ninh ủng hộ, Lương Hòa vô cùng cảm kích. Cô dịu dàng

ôm lấy cổ anh: “Cám ơn anh!”.

Cố Hoài Ninh cười. Đúng là ngốc nghếch!

“Chỉ biết nói mỗi tiếng cảm ơn thì vẫn chưa đủ thành ý.”

“Vậy anh muốn làm gì?” Lương Hòa nhìn anh.

Đoàn trường nhướng mày, tỏ vẻ khoan dung độ lượng thả cô ra: “Thôi,

đi ăn cơm đã, ăn xong thì em sẽ biết!”.

Ăn xong bữa tối, Lương Hòa liền bị Cố Hoải Ninh lôi vào phòng ngủ.

Lương Hòa vừa xấu hổ, vừa bất bình, muốn thoát ra khỏi móng vuốt của
anh, nhưng không ngờ chỉ vài phút sau đã bị thu phục. Sau khi “cơm no
rượu say”, đoàn trường vô cùng hài lòng, hôm sau thức dậy từ sáng sớm.

Lần này Cố Hoài Ninh về quả thực là có việc cần giải quyết. Lần trước,

sau khi Châu Bình đưa lệnh điều động của chính ủy Trương tới, anh đã suy
nghĩ nên làm thế nào cho thoả đáng. Thực ra, chỉ cẩn gửi cho anh ấy là
được, nhưng sát cánh cùng nhau lâu như vậy, Cố Hoài Ninh cảm thấy mình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.