YÊU THƯƠNG TRAO ANH - Trang 35

Hòa đau như cắt. Điều khiến cô bực bội hơn nữa là xe tới chân núi thì lại
không đi tiếp được nữa vì đường quá khó đi. Lương Hòa tính tiền xong mà
người như bốc hỏa, đành phải xách hai túi đặc sản to đùng leo lên núi. Khi
nào về nhất định phải đòi lộ phí mới được!

Nhà họ Diệp nằm trong một khuôn viên lớn ở sườn núi của Kinh Sơn

phía ngoại ô thành phố B. Những người sống ở đây đa số là các cán bộ đã
nghỉ hưu. Tướng quân Diệp Tán là ngươi thích yên tĩnh thanh bình nên đã
xây nhà, sinh sống ở vùng này. Lương Hòa đứng trước cổng ổn định lại tâm
lý rồi nhấn chuông, loáng một cái đã thấy một người phụ nữ trung niên
bước từ trong nhà bước ra. Lương Hòa thấy vậy, vội vàng bước lên giới
thiệu về mình.

“Em chào chị ạ. Em là phóng viên Lương Hòa ở tạp chí Pioneer, đây là

danh thiếp của em”, nói đoạn, cô nhanh tay rút danh thiếp của mình ra.

Người phụ nữ trung niên nhận lấy danh thiếp, nhìn qua rồi cười: “Mấy

hôm trước, cô gọi điện đến đây đúng không?”.

Chị ấy vẫn còn nhớ cơ à?! Lương Hòa vui mừng: “Đúng rồi ạ, chính là

em ạ”.

“Phóng viên như cô đến đây nhiều lắm, nhưng cũng không ít người quay

về công cốc.” Người phụ nữ vừa than vãn vừa dẫn Lương Hòa vào trong
nhà.

“Những người trước đến đây, lão gia không bao giờ gặp đâu, nhưng tối

hôm qua tự nhiên lão gia hỏi, nghe thấy tên cô liền quyết định gặp mặt đấy.
Coi như cô may mắn rồi!”.

Chuyện này thực ra chẳng phải là may mắn gì đâu! Lương Hòa cúi gằm

mặt xuống, không nói không rằng. Rõ ràng là Diệp lão tướng quân trí nhớ
rất tốt, vẫn còn nhớ cô là vợ của Cố Hoài Ninh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.