YÊU THƯƠNG TRAO ANH - Trang 36

Nơi nhà họ Diệp sinh sống rất rộng rãi thoáng mát, chứ không giống như

nhà họ Cố ở trung tâm thành phố C. Ngôi nhà này được xây theo lối kiến
trúc điền viên, tận dụng tối đa cảnh đẹp của vùng Kinh Sơn này. Lương Hòa
nhìn mà lòng đầy ngưỡng mộ.

Diệp tướng quân đang luyện giọng trong sân. Lương Hòa cũng không

vội vàng, cô đứng đằng sau kiên nhẫn chờ, đợi đến khi Diệp tướng quân
luyện giọng xong, uống một cốc nước lọc rồi chuẩn bị cất giọng hát.

Người phụ nữ trung niên đứng bên cạnh cười nói: “Bố tôi có sở thích hát

Côn khúc(1). Cô chớ tưởng bố tôi đã bảy mươi tám tuổi rồi mà sức khỏe
yếu nhé! Ông mà hát Côn khúc thì tràn đầy sức sống đó!”.

(1) Một trong những làn điệu cổ điển nhất thuộc thể loại Kinh kịch của

Trung Quốc.

Hóa ra người phụ nữ trung niên này là con gái của tướng quân Diệp Tán.

Nghe nói tướng quân Diệp Tán chỉ có một người con gái tên là Diệp Vận
Đồng, là trưởng đoàn văn công bộ chính trị quân khu B, quân hàm đại tá.
Lẽ nào chính là người phụ nữ trước mặt cô đây sao?!

Thấy Lương Hòa có chút bất ngờ, Diệp Vận Đồng cười cười: “Cô đừng

nhìn tôi, cô nghe ông cụ đang hát kìa, hát xong còn phải được mọi người
khen ngợi nữa, nếu không thì cả ngày hôm nay ông cụ sẽ sa sầm mặt mũi
cho coi”.

Lương Hòa nhoẻn miệng cười rồi chăm chú nghe khúc hát của Diệp

tướng quân. Đoạn mà ông chọn để hát không dài, chỉ cần nghe qua là biết,
đó là đoạn Du viên kinh mộng trong khúc Lều mẫu đơn do Tương Hiến Tổ
biên.

“Khúc nhạc xưa vốn rực rỡ sắc màu, mà giờ lại nhạt nhòa ảm đạm. Cảnh

đẹp ngày thơ giờ nơi nao? Bao chuyện buồn vui lấy ai chia sớt? Hoàng hôn
dần buông mang theo cảnh sắc tuyệt mỹ. Những tầng mây xanh ngọc bay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.