YÊU THƯƠNG TRAO ANH - Trang 54

nói nghe cũng có lý đấy chứ! Lương Hòa cúi gằm mặt, nghĩ đến bệnh tình
của mình: “Nhưng chờ em khỏi ốm phải mất đến mấy ngày. Không thể lãng
phí thời gian như thế được!”.

Thật không hiểu kiểu gì nữa! Cố Hoài Ninh không nhịn được cười,

nhưng thấy bộ dạng sầu não của cô bèn an ủi: “Thế này đi, mấy hôm nay
trong đoàn đang tổ chức tập quân sự cho tân sinh viên của trường đại học.
Em đi tập cùng bọn họ vài ngày, rèn luyện xương cốt sẽ khỏe lại rất nhanh
đấy”. Mắt của Lương Hòa lại trợn tròn to hơn nữa, cứ như thể đang nghe
anh kể chuyện lạ vậy.

“Nhiệm vụ khó hoàn thành quá sao?”

“Không phải là khó, nhưng mà… em không thích.” Lương Hòa từ chối.

Quân đội lấy việc phục tùng mệnh lệnh làm lẽ sống, vì thế, Cố Hoài

Ninh chẳng thèm để ý muốn cá nhân của cô, tỏ ra rất dứt khoát: “Được rồi,
hôm nay em cứ nghỉ ngơi một ngày đi. Bắt đầu từ ngày mai, em sẽ đi tập
cho đến hết khóa, cũng chưa đến một tuần đâu.

Lương Hòa thấy rất phẫn nộ, cô đã kiên quyết từ chối như vậy rồi, sao

cái con người này vẫn nhất quyết bắt cô đi vậy?!

“Em không muốn tập quân sự”. Cô tức đỏ cả mặt.

Cố Hoài Ninh nhìn cô, lạnh lùng nói: “Thế thì em khỏi nhanh lên, đừng

có ở đây mà dưỡng bệnh nữa!”.

Lương Hòa: “…”

Cô, cô không nói lại được với anh!

Quả nhiên, sáng sớm tinh mơ ngày hôm sau, sau tiếng còi báo thức, cửa

phòng Lương Hòa lại có người gõ cửa. Lương Hòa cố gắng coi như không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.