YÊU THƯƠNG TRAO ANH - Trang 53

anh khiến Lương Hòa lặng người, cô ngẩng đầu nhìn anh, lầm bầm “vâng”
một tiếng. Cố Hoài Ninh mở cặp lồng lấy từ nhà ăn ra, bên trong có cháo
nóng và một chút thức ăn. Anh nhìn Lương Hòa, chuẩn bị đi dọn mảnh vỡ:
“Em ăn đi đã!”. Bước ra đến cửa, anh chợt nghĩ ra điều gì bèn quay đầu lại
dặn dò: “Cẩn thận đấy, đừng có giẫm vào!”. Lương Hòa cứ ngồi nguyên
trên giường, cho đến khi cánh cửa đóng lại mới ôm mặt chán nản.

Mất mặt, thật là mất mặt quá đi!

Sau khi ăn uống xong xuôi, Lương Hòa đã khỏe hơn nhiều. May mà cô

vẫn mang theo thẻ phòng khách sạn trong túi, nên Cố Hoài Ninh từ sáng
sớm đã lái xe đi lấy hành lý cho cô, tiện thể làm thủ tục trả phòng luôn. Như
thế cũng có nghĩa là, trước khi phỏng vấn Diệp tướng quân, cô chắc chắn
phải ở đây. Nghĩ đến Diệp tướng quân, Lương Hòa lại thấy đau cả đầu,
không biết nên bắt đầu từ đâu nữa. Mặc dù ông cụ rất quý mến cô, nhưng cô
cũng không thể lợi dụng sự quý mến ấy, tùy tiện mạo phạm đến ông. Diệp
tướng quân không chấp nhận phỏng vấn chắc chắn là có nguyên nhân.
Nhưng nói gì thì nói, trước tiên phải trở nên thật thân quen đã rồi mới tính
tiếp được!

Đợi Cố Hoài Ninh từ nhà ăn về, Lương Hòa đã thay xong quần áo, sẵn

sàng lên đường.

“Đến nhà Diệp tướng quân?”

“Vâng, em muốn xem xem lúc nào có thể bắt đầu phỏng vấn, nhân

tiện…”

“Không được.” Cố Hoài Ninh không chút do dự.

Lương Hòa sững người, mở to mắt ngạc nhiên: “Tại sao?”.

Hình như tự thấy giọng điệu của mình quá nghiêm khắc, Cố Hoài Ninh

hạ giọng nói: “Em đang ốm như thế, không nên đi thăm người già”. Anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.