YÊU THƯƠNG TRAO ANH - Trang 80

Diệp lão gia vỗ vai cô, cười thân mật: “Tuổi trẻ thật là thích, còn có thể

nói chuyện yêu đương. Đến khi già rồi thì chỉ còn lại kỷ niệm thôi”.

Nói đến đây, Diệp lão gia có cảm giác mất mát. Lương Hòa nghĩ đến lời

dặn dò của Cố Hoài Ninh, không dám hỏi gì nhiều.

Cuộc phỏng vấn kéo dài đến tận hơn tám giờ tối mới kết thúc. Ăn xong

bữa tối, Diệp Vận Đồng đích thân lái xe đưa Lương Hòa về.

Xe đến cổng doanh trại thì bị chặn lại vì không có biển của đơn vị nên

không được vào. Lương Hòa đành xuống xe, lưu luyến từ biệt Diệp Vận
Đồng.

“Chị Diệp, chị giúp em gửi lời cảm ơn đến Diệp lão gia nhé! Em cảm ơn

cả chị nữa!”

Diệp Vận Đồng cười, trách Lương Hòa quá khách sáo: “Lão gia quý em,

chị có thể nhận thấy điều đó. Sau này, nếu đến thăm Hoài Ninh thì nhớ bớt
chút thời gian ghé qua nhà chơi với ông cụ, như vậy là chị cảm ơn em lắm
rồi!”.

“Được ạ!” Lương Hòa cười đồng ý.

Màn đêm đã bao trùm toàn doanh trại, thỉnh thoảng có hai anh lính đi

qua đi lại kiểm tra, bước đều rất chuẩn xác. Có điều Lương Hòa thấy lạ là
mấy chiến sĩ trẻ này không hề chặn một người mặc thường phục như cô lại
để kiểm tra. Cũng phải thôi, hẳn là ai cũng nhận ra cô rồi, mấy hôm nay,
ngày nào khuôn mặt cô cũng lù lù ở bãi tập bắn mà!

Nghĩ đến chuyện này, Lương Hòa đỏ ửng mặt, nhanh chóng đi về nhà

khách. Về đến cửa nhà khách, cô thấy một chiến sĩ đang dắt tay một đứa
nhỏ đứng ở cửa. Đứa bé ấy đang khoác ba lô nhìn trước ngó sau, có vẻ rất
chán nản. Quay ngoắt một cái, cậu nhóc nhìn thấy cô, khuôn mặt xinh xắn
sáng bừng lên tức khắc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.