YÊU THƯƠNG TRAO ANH - Trang 81

“Ối trời, ‘cô bé’!”

Đôi chân ngắn tủn loắt choắt chạy lại phía Lương Hòa, ôm chặt lấy chân

cô. Lương Hòa cúi xuống nhìn nhóc con, đôi mắt bừng sáng lên: “Cố Gia
Minh?”.

Cậu nhóc hừ mũi, nhất quyết đòi trèo lên người cô, còn không quên

khóc lóc rên rỉ: “Này cô bé, cô chẳng đến thăm cháu gì cả. Từ tối hôm trước
đến giờ, cháu bị ba Cố Hoài Việt giam giữ, sáng nay mới được thả đấy.
Cháu vừa thoát ra là đã đi tìm cô ngay, thế mà lại không tìm thấy. Cô thật là
không có lương tâm mà!”.

Lương Hòa trợn mắt nhìn nhóc con đang khóc lóc đến nỗi sông Trường

Giang sắp không chứa nổi nước mắt cu cậu nữa rồi. Anh lính đi cùng cậu
cười gượng gạo, nhìn Lương Hòa: “Thằng bé đến lúc vào học rồi, nhưng
tham mưu trưởng hai ngày nay bận quá, không có thời gian đưa nó đi. Đoàn
trưởng bảo thằng bé về cùng chị. Em đưa cậu bé đến đây xong cũng không
tìm thấy đoàn trưởng, đành phải để nó đứng đây đợi chị”.

Hóa ra là như vậy. Hai anh em nhà họ Cố đều đóng quân ở thành phố B,

nhưng không cùng một đơn vị.

Lương Hòa vuốt tóc thằng bé: “Đã sắp xếp hành lý của nó xong chưa?”.

Anh lính đưa cho cô một chiếc túi. Lương Hòa đỡ lấy, cũng không nặng

lắm.

Cô xoa đầu cậu bé: “Gia Minh, tối nay ngủ cùng với thím nhé?!”

“Được ạ!”

Một cái giường rất to, thêm một người ngủ cũng không vấn đề gì, nhất

là, đây còn là một cậu bé con nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.