YÊU THƯƠNG TRAO ANH - Trang 92

con không muốn cô ấy bị bó buộc bởi con cái”.

Lương Hòa không thể bình tĩnh được, cô ngẩng đầu lên, đối diện với

ánh mắt dò xét của bố mẹ chồng, lúc này cô chỉ cảm thấy đầu óc mình tê
dại. Ý Cố Hoài Ninh nói trắng ra chính là: Con suy nghĩ cho vợ con, cô ấy
không muốn có em bé, con cũng không muốn làm khó cô ấy. Mục tiêu lần
này quá gấp gáp!

Ông cụ phải nhẫn nhịn để không cáu um lên: “Hai mươi tư tuổi rồi,

không còn nhỏ nữa”.

Bà Lý Uyển lại rất bình tĩnh, gắp cho Lương Hòa một miếng vịt hầm,

nhẹ nhàng khuyên bảo: “Vấn đề không phải là ở Hòa Hòa, quan trọng là ở
con đấy, Hoài Ninh. Con đã ba mươi mốt tuổi rồi, còn chưa có con nối dõi.
Anh trai con mặc dù lúc nào cũng để cho gia đình lo lắng, nhưng rốt cuộc
cũng có thằng nhóc Gia Minh này. Con nói xem, Hòa Hòa?”.

Đối diện với vấn đề mà bà Lý Uyển đã thẳng thắn đề cập tới, Lương

Hòa ngước mắt nhìn Cố Hoài Ninh, trông mặt anh là cô biết chẳng trông
cậy được gì rồi, đành ngậm ngùi nói: “Mẹ nói rất đúng ạ”.

Mẹ chồng cô chỉ cười không nói, còn sắc mặt cha chồng thì đã khá hơn

rất nhiều. Ông nhấp một ngụm rượu Mao Đài, nói: “Nói chung là nhanh
nhanh lên!”. Bố chồng cô quả đúng là trụ cột của gia đình, luôn dùng lời lẽ
ngắn gọn súc tích để tổng kết trọng tâm của vấn đề.

Vì hôm sau Lương Hòa còn phải đi làm, có vài việc phải xử lý, Cố Hoài

Ninh đưa cô về căn nhà mới lâu không có hơi người. Về đến nhà, Lương
Hòa xông thẳng vào nhà vệ sinh tắm rửa, cơ sở vật chất ở nhà khách trong
doanh trại quá sơ sài, mấy ngày ở đó không ngày nào cô được tắm thoải
mái.

Cố Hoài Ninh lại lặng người trong giây lát. Anh kéo va ly cô vứt ngoài

cửa vào phòng. Sao lần nào anh nhìn thấy Lương Hòa cũng có cảm giác cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.