YÊU TINH - Trang 101

đôi dép lê trong nhà. Có khoác áo choàng bên ngoài cũng là may lắm rồi.
Cái dĩa anh đang cầm trên tay xiên thẳng qua một miếng bò bít tết.

Yêu Tinh đang định cho miếng bò vào miệng thì cơ thể đột nhiên

biến mất, và giờ đã đứng trước mặt Eun Tak như thế này đây. Mặt mày anh
nhăn nhó.

“Chú ăn đồ đắt tiền thật. Thế sao có mỗi năm triệu mà không đưa

cho tôi?”

“Cô không nghĩ tới việc phải gọi điện, chờ tôi bắt máy rồi hẹn

mấy giờ gặp được à? Con người văn minh hiện đại mà thế này ư?”

“Tôi thấy chẳng sao cả.”

“Tôi thì có sao đấy! Cô không nghĩ đến tôi à?”

“Nghĩ rồi đấy thôi, nhưng chú có đến đâu.”

Cái câu “chỉ cần cô nghĩ đến tôi, tôi sẽ xuất hiện” thực ra là do anh

bịa ra. Yêu Tinh bỗng cảm thấy lương tâm cắn rứt. Dù vậy Eun Tak cũng
không thể cứ gọi anh đến bất thình lình như thế này được.

“Nghĩ đến chuyện hứa hẹn tương lai và hẹn hò thì có đấy... Tôi

yêu chú.”

Lại nữa. Lại là một lời tỏ tình đường đột và ngây ngô. Eun Tak

vừa đậu phỏng vấn xin việc, nên tâm trạng tương đối tốt. Yêu Tinh nhíu mày
rồi biến mất, lời chúc mừng cũng chẳng thèm nói với cô, nhưng bây giờ vấn
đề không phải là chuyện đó. Vì mùi bò bít tết của anh mà bụng Eun Tak sôi
sùng sục, đó mới là vấn đề nghiêm trọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.