YÊU TINH - Trang 104

mệnh, Eun Tak mở ô ra, xoay vòng vòng. Cơn mưa rào ngày hôm nay có vẻ
cũng không còn đáng ghét nữa.

***

Eun Tak mân mê xoay tròn chiếc lá phong đã được ép plastic trong

tay mình. Òa, đúng là đẹp thật đấy. Eun Tak khẽ nở nụ cười. Cô rất vừa lòng
với chiếc lá phong đánh dấu trang do chính tay mình làm. Buổi đêm yên
bình, thanh vắng, Eun Tak ngồi co ro ở cầu thang phía sau thư viện, trên tay
cầm hộp diêm. Cô vén tóc ra sau, hắng giọng lấy hơi, rồi thổi phù một cái.
Yêu Tinh sẽ xuất hiện ngay trước mặt cô.

“Chú, tôi muốn tặng quà cho...!”

Eun Tak không nói được hết câu. Cô nín bặt, người cứng đờ vì sợ.

Xuất hiện trước mặt cô lúc này đây không phải Yêu Tinh, mà chính là Thần
Chết. Cô đã từng nhìn thấy anh ta. Có phải anh ta định đưa cô về thế giới
bên kia không? Eun Tak nhắm nghiền mắt, vội vàng quay mặt đi.

“Khăn quàng cổ, mình quên không đeo khăn quàng cổ rồi.”

Eun Tak sợ điếng người, rờ rẫm xung quanh cổ trong vô vọng. Cô

toan bước đi, nhưng Thần Chết đã di chuyển đến trước mặt tự bao giờ.

“Quả nhiên là cô nhìn thấy tôi. Mười năm trước cũng thế, bây giờ

cũng vậy, đến cả lời nói ra cũng giống hệt. Tôi biết cô nhìn thấy tôi. Giờ
không có ai đứng ra bảo vệ cô nữa đâu.”

Quả thực, đến nước này thì cô có chạy đằng trời. Eun Tak siết chặt

nắm đấm, trừng mắt nhìn Thần Chết. Trái tim cô đập như trống trận.

“Tôi cũng biết là mình bị lộ rồi.”

“Cô đã chuyển nhà phải không? Báo hại tôi đi tìm mất mười năm.

Sao lại tình cờ gặp cô như thế này được nhỉ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.