YÊU TINH - Trang 107

“Thế nên tôi mới nói. Hình như anh đã phạm sai lầm lớn rồi. Mười

chín năm trước, cô bé này...”

Trước khi Thần Chết kịp nói hết câu, bầu trời đang quang đãng

bỗng xuất hiện ánh chớp. Liền sau đó, một tia chớp lóe sáng giữa bầu trời
đêm. Gương mặt của Yêu Tinh lộ rõ vẻ sắc lạnh, khiến Thần Chết nuốt nước
bọt. Đây chính là lời cảnh cáo của Yêu Tinh.

“Không ai dạy anh là khi yêu tinh nghiêm túc thì đừng có lớn lối

à? Cẩn thận đấy. Không chừng tôi can thiệp cả vào sự sống chết của anh
luôn.”

Rốt cuộc mối quan hệ của hai người họ là gì, Thần Chết không

hiểu nổi. Đến cả Yêu Tinh cũng đòi can thiệp vào sự sống chết của cô ta, cô
gái này rốt cuộc là ai? Tuy vậy, Thần Chết không muốn chống lại sự phán
xét của một Yêu Tinh đang bừng bừng nổi giận. Bầu không khí tràn ngập
căng thẳng, không ai chịu nhường ai. Eun Tak khẽ bảo Yêu Tinh: “Mau chạy
thôi”, rồi nắm tay anh kéo đi.

“Không sao đâu. Cô cứ ở yên đó đi. Anh ta không thể dắt cô đi

được đâu.”

“Lúc nãy anh ta bảo rằng đã đi tìm tôi tận mười năm rồi...”

“Kể cả như vậy, dù anh ta có tìm cô tận một trăm năm cũng thế mà

thôi. Không một thần chết nào có thể đưa người đã được gả cho Yêu Tinh đi
cả, ngay trước mặt Yêu Tinh lại càng không.”

Giọng nói trầm thấp của Yêu Tinh làm Eun Tak mở to mắt. Tiếng

còi xe cấp cứu bỗng vang lên inh ỏi từ phía xa. Thần Chết chỉnh lại chiếc
mũ, kéo nó sụp xuống, che kín mặt. Hôm nay, anh ta đến đây không phải để
tìm Eun Tak, mà lại vì một bác sĩ làm việc trong bệnh viện sẽ trút hơi thở
cuối cùng. Còn chuyện này, để về nhà nói cụ thể sau vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.