YÊU TINH - Trang 117

Nhìn qua đã thấy có dấu hiệu chẳng lành, Eun Tak vội vã tránh ra chỗ khác.
Nhưng trước khi cô kịp làm thế, người đàn ông với thân hình to lớn đã túm
lấy cánh tay cô.

“Chú là ai?”

“Học sinh sao lại bỏ nhà đi thế này, nguy hiểm lắm. Dì cô lo sốt

vó lên đấy. Mau lên xe đi!”

“Tôi không muốn. Có ai không! Giúp tôi v...!”

Eun Tak mở miệng định kêu cứu, nhưng người đàn ông to con hơn

đã lấy tay bịt miệng cô và kéo vào trong xe. Cô cố vùng vẫy để thoát ra
nhưng làm sao đủ sức chống lại hai người đàn ông, đành để chúng kéo lên
xe. Tên to con vừa bắt được Eun Tak, tên gầy gò liền nhanh chóng xoay vô
lăng, khởi động xe. Eun Tak bị bịt chặt miệng, run lẩy bẩy vì sợ. Cô sợ đến
mức nước mắt cũng không chảy ra được.

Dù đang trong cơn hoảng loạn, nhưng chỉ cần nhìn qua Eun Tak

cũng biết hai người đàn ông mặc áo hoa hòe hoa sói này là những kẻ chuyên
đi đòi nợ thuê. Rõ ràng dì đã bán đứng cô. Bà ta hễ cứ mở miệng là lại kêu
ca chuyện tiền bạc, nhưng dù gì đi nữa, sao có thể làm đến nước này. Dẫu
không coi nhau như người nhà thì thế này cũng không thể chấp nhận được.
Đến người dưng nước lã còn không làm vậy với nhau mà. Đây không phải
hành động của con người. Từ trước đến giờ, dù bị họ ngược đãi Eun Tak
cũng cắn răng chịu đựng, nhưng cô không ngờ có ngày mình lại bị uy hiếp
đến tính mạng.

Xe chạy càng lúc càng nhanh, được một lúc thì tiến vào con đường

mòn chưa đổ nhựa. Hai bên đường không có một bóng xe nào chạy qua. Mặt
trời đã lặn từ lúc nào, bốn bề tối om. Eun Tak vẫn không ngừng run rẩy. Cô
cố gắng hết sức trấn tĩnh lại. Biết rằng cố vùng vẫy cũng vô ích, cô đành
ngồi yên chờ cơ hội, nhưng bàn tay bị trói chặt thì sao có thể làm được gì.
Đầu óc Eun Tak hết trắng xóa rồi lại đen như hắc ín.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.