YÊU TINH - Trang 115

“Vậy là Yêu Tinh đã cứu sống Cô Dâu của mình?”

Con ma trinh nữ bắt đầu xuýt xoa ầm ĩ: “Lãng mạn quá đi.” Đúng

là lãng mạn thật, một định mệnh rất lãng mạn. Thế nhưng Eun Tak chẳng
vui nổi, nét mặt cô hiện rõ sự u ám.

“Những lời chú ấy nói đều đúng cả. Ngay từ đầu tôi đã không có

tư cách ghét bỏ chú. Nếu không nhờ chú Yêu Tinh, tôi đã chẳng thể có mặt
trên đời... Rồi cả những ký ức sống cùng mẹ đến năm chín tuổi cũng không
thể tồn tại...”

Cuộc đời cô quả thực là biến số được thêm vào. Cảm ơn còn

không hết, vậy mà cô lại đi nổi giận với anh. Dù muốn xin lỗi anh, nhưng
đột nhiên cơn giận trong cô trào lên. Đáng ra ngay từ đầu anh nói thật với cô
thì Eun Tak đâu đến nỗi nổi giận như thế này, cũng sẽ không hiểu lầm. Cô sẽ
chào anh thật tử tế trước khi anh đi, nói với anh rằng cô vô cùng biết ơn,
rằng dù phải sống một cuộc đời khó nhọc nhưng nhờ có anh, cô mới được
gặp mẹ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.